Alejo Carpentier (1904 - 1980), nhà văn và nhà âm nhạc học Cuba. Ông sinh ngày 26-12-1904 tại Lausanne (Thụy Sĩ) trong một gia đình trí thức; cha người Pháp, mẹ người Nga, ông học nhạc rồi viết báo, làm thơ, tham gia hoạt động chính trị chống chế độ độc tài Batista, phản đối sự can thiệp của Mỹ. Ông bị bắt giam, được phóng thích, rồi sang Paris năm 1928. Trong hai năm ở Paris, Carpentier thuộc nhóm nhà văn siêu thực cùng với Louis Aragon, Paul Eluard. Trở về Cuba năm 1939, lúc đầu ông nghiên cứu âm nhạc Cuba và đến những năm 40, ông lại sáng tác văn học. Những năm 1945 - 1959, ông sống ở Venezuela. Ông là Bộ trưởng cố vấn của đại sứ quán Cuba ở Paris từ 1966.
FDC của tem kỷ niệm 100 năm sinh Alejo Carpentier do Cuba phát hành ngày 26-12-2004 |
Tác phẩm đầu tay của ông là "Ecue-yamba-o!" (1933), tiểu thuyết phong tục về nghi lễ tôn giáo của người da đen trên quần đảo Antillas. Truyện vừa "Vương quốc trần gian" (1949), ra đời sau chuyến ông đi thăm Haiti, kể chuyện vua Henri Christophe, phác họa lại thời cách mạng giải phóng nô lệ da đen ở xứ này cuối thế kỉ XVIII, đầu thế kỉ XIX. "Những dấu ấn đã mất" (1953), phản ánh mối quan hệ giữa những con người trong thế giới hiện đại. "Thế kỷ ánh sáng" (1962), nói về sự du nhập tư tưởng cách mạng tư sản phương Tây vào vùng Caribbe. Tiểu thuyết "Viện đến phương pháp" (1974) mô tả một kẻ độc tài Mỹ Latinh giữa thủ đô Paris hoa lệ, để phản ánh rằng phải có một cuộc cách mạng triệt để mới thanh toán được sự áp bức quần chúng trên lục địa này. Carpentier cũng là người đề xướng lý luận về chủ nghĩa hiện thực huyền diệu trong việc phản ánh cuộc sống hiện thực Mỹ Latinh. Ông mất ngày 24-04-1980 tại Paris sau một thời gian chống chọi với bệnh ung thư và hoàn tất quyển tiểu thuyết cuối cùng của mình, sau đó được đưa về an táng tại Havana (Cuba).