Quay lại   Diễn đàn/Forum VIET STAMP (VSF) > GIẢI TRÍ - THÔNG TIN TỔNG HỢP > Lang thang lượm lặt

Trả lời
 
Công Cụ Hiển Thị Bài
  #1  
Cũ 28-10-2009, 11:35
wwf_stamp wwf_stamp vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Tem Sống
 
Ngày tham gia: 05-03-2009
Đến từ: Tp Ho Chi Minh
Bài Viết : 101
Cảm ơn: 36
Đã được cảm ơn 825 lần trong 103 Bài
Mặc định Ăn mày và triết lí kinh tế


Đọc 1 bài viết thấy hay nên post lên đây để mọi người suy ngẫm

Một câu chuyện dành cho các nhà kinh tế học
Câu chuyện bắt đầu như thế này.
Tôi xách túi đồ nhãn hiệu Levi's ra khỏi Plaza rồi đứng lại ở cửa chờ bạn.
Một tay ăn mày chuyên nghiệp phát hiện ra tôi, sán tới đứng trước mặt. Câu
chuyện của tôi chỉ có thế thôi. Thế nhưng tay ăn mày đã dạy tôi một bài học
kinh tế còn sâu sắc hơn một khoá học tại chức kinh tế ở trường. Tôi kể câu
chuyện này chính bởi ý nguyện của tay ăn mày đó.
- Xin anh... cho tôi ít tiền đi! - Tôi đứng đó chả có việc gì nên tiện tay
vứt cho hắn đồng tiền xu, rồi bắt chuyện cùng nhau.
Ăn mày rất thích kể lể.
- Tôi chỉ ăn mày quanh khu mua sắm này thôi, anh biết không? Tôi chỉ liếc
một phát là thấy anh ngay. Đi mua Levi's ở Plaza chắc chắn nhiều tiền...
- Hả? Ông cũng hiểu đời phết nhỉ! - Tôi ngạc nhiên.
- Làm ăn mày, cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. - Ông ta bắt đầu mở máy.
Tôi ngẫm nghĩ một lát, thấy thú vị bèn hỏi:
- Thế nào là ăn mày một cách khoa học?
Tôi nhìn kỹ ông ta, đầu tóc rối bù, quần áo rách nát, tay gầy giơ xương,
nhưng lại sạch sẽ.
Ông ta giảng giải:
- Ai chẳng sợ và ghét ăn mày, nhưng tôi tin anh không ghét tôi, tôi đoan
chắc điều đó. Đấy là điểm tôi khác biệt với những thằng ăn mày khác.
Tôi gật đầu đồng ý, đúng là tôi không ghét ông ta, nên tôi đang nói chuyện
với ông ta đấy thôi.
- Tôi biết phân tích SWOT, những ưu thế, bất lợi, những cơ hội và nguy cơ.
Đối mặt với những thằng ăn mày là đối thủ cạnh tranh của tôi, ưu thế
(Strengths) của tôi là tôi không làm người ta phản cảm, lánh sợ. Cơ hội
(Opportunities) và nguy cơ (Threats) thì chỉ là những yếu tố điều kiện bên
ngoài thuộc về hoàn cảnh, có thể là dân số ở đây đông hay vắng, thành phố
có quyết định chỉnh trang đô thị, dẹp hè phố chăng...
- ...???
- Tôi đã từng tính toán rất cụ tỉ (cụ thể và tỉ mỉ) rằng, khu vực thương
mại này người qua lại đông, mỗi ngày khoảng mười nghìn người, nghèo thì
nhiều lắm, nhưng người giàu còn nhiều hơn. Trên phương diện lý luận thì giả
như mỗi ngày tôi xin được mỗi người một đồng xu một nghìn đồng, thì mỗi
tháng thu nhập của tôi đã được ba trăm triệu đồng. Nhưng thực tế thì đâu
phải ai cũng cho ăn mày tiền, mà một ngày làm sao tôi đi xin được mười
nghìn lượt người. Vì thế, tôi phải phân tích, ai là khách hàng mục tiêu của
tôi, đâu là khách hàng tiềm năng của tôi.
Ông ta lấy giọng nói tiếp:
- Ở khu Plaza này thì khách hàng mục tiêu của tôi chiếm khoảng 30% số lượng
người mua sắm, tỉ lệ thành công khoảng 70%. Lượng khách hàng tiềm năng
chiếm khoảng 20%, tỉ lệ thành công trên đối tượng này khoảng 50%. Còn lại
50% số người, tôi chọn cách là bỏ qua họ, bởi tôi không có đủ thời gian để
tìm vận may của mình với họ, tức là xin tiền họ.
- Thế ông định nghĩa thế nào về khách hàng của ông? - Tôi căn vặn.
- Trước tiên, khách hàng mục tiêu nhé. Thì những nam thanh niên trẻ như anh
đấy, có thu nhập, nên tiêu tiền không lưỡng lự. Ngoài ra các đôi tình nhân
cũng nằm trong đối tượng khách hàng mục tiêu của tôi, họ không thể mất mặt
trước bạn khác phái, vì thế đành phải ra tay hào phóng. Rồi tôi chọn các cô
gái xinh đẹp đi một mình là khách hàng tiềm năng, bởi họ rất sợ bị lẽo đẽo
theo, chắc chắn họ chọn cách bỏ tiền ra cho rảnh nợ. Hai đối tượng này đều
thuộc tầm tuổi 20-30. Nếu tuổi khách hàng nhỏ quá, họ không có thu nhập, mà
tuổi già hơn, thì họ có thể đã có gia đình, tiền bạc bị vợ cầm hết rồi.
Những ông chồng đó biết đâu có khi đang âm thầm tiếc hận rằng không thể
ngửa tay ra xin tiền của tôi ấy chứ!
- Thế thì mỗi ngày ông xin được bao nhiêu tiền?
- Thứ hai đến thứ sáu, sẽ kém một chút, khoảng hai trăm nghìn. Cuối tuần
thậm chí có thể 4-500 nghìn.
- Hả? Nhiều vậy sao?
Thấy tôi nghi ngờ, ông ta tính cho tôi thấy:
- Tôi cũng khác gì anh, tôi cũng làm việc tám giờ vàng ngọc. Buổi sáng từ
11h đến tối 7h, cuối tuần vẫn đi làm như thường. Mỗi lần ăn mày một người
tôi mất khoảng 5 giây, trừ đi thời gian tôi đi lại, di chuyển giữa các mục
tiêu, thường một phút tôi xin được một lần được một đồng xu 1 nghìn, 8
tiếng tôi xin được 480 đồng một nghìn, rồi tính với tỉ lệ thành công 60%
[(70%+50%)÷2] thì tôi được khoảng 300 nghìn.
Chiến lược ăn mày của tôi là dứt khoát không đeo bám khách chạy dọc phố.
Nếu xin mà họ không cho, tôi dứt khoát không bám theo họ. Bởi nếu họ cho
tiền thì đã cho ngay rồi, nếu họ cho vì bị đeo bám lâu, thì tỉ lệ thành
công cũng nhỏ. Tôi không thể mang thời gian ăn mày có giới hạn của tôi để
đi lãng phí trên những người khách này, trong khi tôi có thể xoay ngay sang
mục tiêu bên cạnh.
Trời, tay ăn mày này có đầu óc quá đi, phân tích như thể giám đốc kinh
doanh hoặc giám đốc tiếp thị vậy.
- Ông nói tiếp đi! - Tôi hào hứng.
- Có người bảo ăn mày có số may hay xui, tôi không nghĩ thế. Lấy ví dụ cho
anh nhé, nếu có một thanh niên đẹp trai và một phụ nữ xinh đẹp đứng trước
cửa shop đồ lót mỹ phẩm, thì anh sẽ chọn ai để ăn mày?
Tôi ngẫm nghĩ rồi bảo, tôi không biết.
- Anh nên đi đến xin tiền anh thanh niên kia. Vì đứng bên anh ta là một phụ
nữ đẹp, anh ta chẳng lẽ lại không cho ăn mày tiền. Nhưng nếu anh đi xin cô
gái đẹp, cô ta sẽ giả vờ là ghê sợ anh rồi lánh xa anh.
Thôi cho anh một ví dụ nữa: Hôm nọ đứng ở cửa siêu thị BigC có một cô gái
trẻ tay cầm túi đồ vừa mua từ siêu thị, một đôi nam nữ yêu nhau đang đứng
ăn kem, và một anh chàng đóng bộ công chức chỉnh tề, tay xách túi đựng máy
tính xách tay. Tôi chỉ nhìn họ ba giây, sẽ không ngần ngừ bước thẳng tới
mặt cô gái trẻ xin tiền, cô gái cho tôi hẳn hai đồng xu, nhưng ngạc nhiên
hỏi tôi tại sao chỉ xin tiền có mỗi cô ta. Tôi trả lời rằng, cái đôi tình
nhân kia đang ăn, họ không tiện rút ví ra cho tiền, anh kia trông có vẻ lắm
tiền, trông như sếp nhưng vì thế trên người họ thường không có sẵn tiền lẻ.
Còn cô vừa mua sắm ở siêu thị ra, cô tất còn ít tiền thừa, tiền lẻ.
Chí lý, tôi càng nghe tay ăn mày nói càng tỉnh cả người ra.
- Cho nên tôi bảo rồi, tri thức quyết định tất cả!
Tôi nghe sếp tôi nói bao lần câu này, nhưng đây là lần đầu tôi nghe một
thằng ăn mày nói câu này.
- Ăn mày cũng phải mang tri thức ra mà ăn mày. Chứ ngày ngày nằm ệch ra ở
xó chợ, cầu thang lên đường vượt giao lộ, xin ai cho được tiền? Những người
đi qua giao lộ, chạy qua cổng chợ đều vội vàng hoặc cồng kềnh, ai ra đấy mà
chơi bao giờ, ra đấy xin chỉ mệt người. Phải trang bị tri thức cho chính
mình, học kiến thức mới làm người ta thông minh lên, những người thông minh
sẽ không bao giờ ngừng học hỏi kiến thức mới. Thế kỷ 21 rồi, bây giờ người
ta cần gì, có phải là cần nhân tài không?
Có lần, có một người cho tôi hẳn 50 nghìn, nhờ tôi đứng dưới cửa sổ gào:
"Hồng ơi, anh yêu em", gào 100 lần. Tôi tính ra gọi một tiếng mất 5 giây,
thời gian cũng tương tự như tôi đi ăn mày một lần, nhưng lợi nhuận đạt được
chỉ 500 đồng, còn kém đi ăn mày, thế là tôi từ chối.
Ở đây, nói chung một tay ăn mày một tháng có thể đi xin được một nghìn hoặc
tám trăm lần. Người nào may mắn thì cùng lắm đi xin được khoảng hai nghìn
lần. Dân số ở đây khoảng ba triệu, ăn mày độ chục anh, tức là tôi cứ khoảng
mười nghìn người dân mới ăn mày một người. Như thế thu nhập của tôi ổn
định, về cơ bản là cho dù kinh tế thế giới đi lên hay đi xuống, tình hình
xin tiền của tôi vẫn ổn định, không biến động nhiều.
Trời, tôi phục tay ăn mày này quá!
- Tôi thường nói tôi là một thằng ăn mày vui vẻ. Những thằng ăn mày khác
thường vui vì xin được nhiều tiền. Tôi thường bảo chúng nó là, chúng mày
nhầm rồi. Vì vui vẻ thì mới xin được nhiều tiền chứ.
Quá chuẩn!
- Ăn mày là nghề nghiệp của tôi, phải hiểu được niềm vui do công việc của
mình mang lại. Lúc trời mưa ít người ra phố, những thằng ăn mày khác đều ủ
rũ oán trách hoặc ngủ. Đừng nên như thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận vẻ đẹp
của thành phố. Tối về tôi dắt vợ và con đi chơi ngắm trời đêm, nhà ba người
nói cười vui vẻ, có lúc đi đường gặp đồng nghiệp, tôi có khi cũng vứt cho
họ một đồng xu, để thấy họ vui vẻ đi, nhìn họ như nhìn thấy chính mình.
- Ối ông cũng có vợ con?
- Vợ tôi ở nhà làm bà nội trợ, con tôi đi học. Tôi vay tiền ngân hàng mua
một căn nhà nhỏ ở ngoại thành, trả nợ dần trong mười năm, vẫn còn sáu năm
nữa mới trả hết. Tôi phải nỗ lực kiếm tiền, con tôi còn phải học lên đại
học, tôi sẽ cho nó học Quản trị kinh doanh, Marketing, để con tôi có thể
trở thành một thằng ăn mày xuất sắc hơn bố nó.
Tôi buột miệng:
- Ông ơi, ông có thu nhận tôi làm đệ tử không?
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
3 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn wwf_stamp vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
-peripheria- (28-10-2009), hat_de (28-10-2009), huuhuetran (28-10-2009)
  #2  
Cũ 28-10-2009, 14:35
hat_de's Avatar
hat_de hat_de vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Tem Quý Hiếm
 
Ngày tham gia: 17-12-2007
Bài Viết : 10,565
Cảm ơn: 53,883
Đã được cảm ơn 35,430 lần trong 9,452 Bài
Mặc định

Trích dẫn:
Nguyên văn bởi wwf_stamp Xem Bài

Đọc 1 bài viết thấy hay nên post lên đây để mọi người suy ngẫm

bài về người ăn mày này rất hay, hình như trong VS cũng có ai đó up rồi, và rất nhiều diễn đàn khác thi thoảng cũng úp

và nó buộc nhìu người phải suy nghĩ, trong đó có mình

nhưng mình nghĩ khác mọi người

Trích dẫn:
Nguyên văn bởi wwf_stamp Xem Bài


. Như thế thu nhập của tôi ổn
định, về cơ bản là cho dù kinh tế thế giới đi lên hay đi xuống, tình hình
xin tiền của tôi vẫn ổn định, không biến động nhiều.
dù kinh tế thế giới đi lên hay xuống, VN đi lên hay xuống, các quan chức, các nhà kinh tế vẫn béo tròn... nói chung những nhà quản lý giỏi nói vẫn sống tốt, chỉ có người lao động là teo đi

chất xám được sử dụng tốt nó sẽ phát huy sức mạnh tiềm tàng của các nguồn lực trong nền kinh tế. chất xám ấy được sử dụng như 1 phương thức thông minh về phân chia lại thu nhập mà ko tạo ra của cải vật chất (hiệu quả trực tiếp) hay tăng năng suất lao động (hiệu quả gán tiếp) thì cũng là những kẻ ăn hại XH dù lời nói có mỹ miều và triết lý cỡ mấy.

ko chỉ ở VN mà ngay cả nền kinh tế hàng đầu thế giới là Mỹ, các ngân hàng đua nhau phá sản, nhưng vẫn nhiều gói kích thích lại được "chuyển hoá thành" tiền tưởng của các quan chức ngân hàng...và để có được điều ấy ông NH chính là 1 người "ăn mày thông minh" còn chính phủ là vị khách trong câu chuyện trên.

Đó là lãng phí kép !

thứ nhất: nó làm giảm hiệu quả của guồng máy
thứ 2: nó cứ tằng tằng nuôi sống những kẻ ăn bám.

phải chăng tiền thưởng cho các vị kia là dành cho lao động trí tuệ "đầy chất xám" của họ....cứ cho là vậy....phải chăng càng có nhìu người ăn mày càng tốt.

2 câu chuyện nhưng có cùng 1 bài học: 1 cách làm khôn ngoan tới mấy mà chỉ phân chia lại thu nhập mà ko tạo ra của cải vật chất 1 cách trực tiếp hay gián tiếp đều đi ngược lại lợi ích chung của xã hội

để trở thành người ăn may giỏi như ông bố phải tốt nghiệp ĐH xịn, có kỹ năng phân tích ck, rùi market, rùi tâm lý quản trị .... để có 1 người ăn mày xuất sắc hơn phải tốt nghiệp những ĐH cao hơn nữa...

càng có nhìu ăn mày giỏi xh ... càng phát triển ...

mà thui dù sao đó cũng là 1 câu chuyện hay mà mỗi người đọc nó 1 cách nhìn của riêng mình
__________________
mỗi con tem là một nốt nhạc để chúng ta viết lên nhạc phẩm của chính mình

my face https://www.facebook.com/hatde.tran
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn hat_de vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
Đinh Đức Tâm (28-10-2009)
  #3  
Cũ 28-10-2009, 14:53
Relax Relax vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Tem Sống
 
Ngày tham gia: 10-09-2007
Bài Viết : 93
Cảm ơn: 51
Đã được cảm ơn 209 lần trong 55 Bài
Mặc định

Anh chàng ăn mày này tiết kiệm từng 5 giây mà lại rảnh rỗi đi tán chuyện thế này cơ à?
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn Relax vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
hat_de (28-10-2009)
  #4  
Cũ 28-10-2009, 15:16
hat_de's Avatar
hat_de hat_de vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Tem Quý Hiếm
 
Ngày tham gia: 17-12-2007
Bài Viết : 10,565
Cảm ơn: 53,883
Đã được cảm ơn 35,430 lần trong 9,452 Bài
Mặc định

Trích dẫn:
Nguyên văn bởi Relax Xem Bài
Anh chàng ăn mày này tiết kiệm từng 5 giây mà lại rảnh rỗi đi tán chuyện thế này cơ à?
lần này chắc ảnh bỏ con săn sắt bắt con cá vàng đây mà
__________________
mỗi con tem là một nốt nhạc để chúng ta viết lên nhạc phẩm của chính mình

my face https://www.facebook.com/hatde.tran
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
Trả lời

Công Cụ
Hiển Thị Bài

Quyền hạn của Bạn trong mục này
You may not post new threads
You may not post replies
You may not post attachments
You may not edit your posts

BB code đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến:

Những Đề tài tương tự
Ðề Tài Người Tạo Đề Tài
Chuyên Mục
Trả Lời Bài Mới Nhất
Xem tem Tết Canh Tý - suy ngẫm về triết lý âm dương *VietStamp* Tem Tết 0 27-01-2020 01:11
Cô Giáo Thời Kinh Tế Thị Trường Này Hãi Quá HanParis Cùng đọc và suy gẫm 6 16-08-2015 23:35
Chuyện vừa xảy ra ở Việt Nam!!!!! Thật kinh khủng khiếp, thật kinh động đậy stamp-history Café VietStamp 4 14-05-2015 18:23
Kinh nghiệm xin việc lần đầu ngocha1991 Lang thang lượm lặt 0 17-03-2011 11:29
Kinh Dịch Đêm Đông Các tôn giáo khác 5 13-01-2009 11:01



©2007-2024 Diễn đàn Viet Stamp
Cơ quan chủ quản: Câu lạc bộ sưu tập tem Viet Stamp (VSC)
Giấy xác nhận cung cấp dịch vụ mạng xã hội trực tuyến số 87/GXN-TTĐT
do Cục Quản lý phát thanh, truyền hình và thông tin điện tử cấp ngày 31-08-2011
Chịu trách nhiệm chính: Ông Hoàng Anh Thi - Chủ nhiệm VSC
Bản quyền thuộc VSC. Địa chỉ: 2/47 Phan Thúc Duyện, Phường 4, Quận Tân Bình, TP. Hồ Chí Minh, Việt Nam.
Điện thoại: (08) 38111467 – Website: vietstamp.net.vn – Email: vietstamp.net@gmail.com – Hotline: 0918 636 791
Vui lòng ghi rõ nguồn “Viet Stamp” khi phát hành lại thông tin từ diễn đàn này.
--------------------
Mã nguồn: vBulletin v3.8.3 & Copyright © 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.
Diễn đàn Viet Stamp có giấy phép sử dụng từ Jelsoft Enterprises Ltd.