#1
|
||||
|
||||
Thơ Những Mối Tình Buồn
TAN VỠ Thoáng chốc qua rồi mấy chục năm Kể từ đêm ấy ngất men lâng Ôm tôi thắm thiết hôn say đắm Từ giã, em về bỏ bến trăng... Thật chẳng có ngờ, chẳng thể tin Người thương yêu dấu vội xa mình Âm thầm khép kín cung lầu mộng Bứt sợi chỉ tình, giũ bóng xinh Bởi những ngọt ngào quyện bóng ta Từ thời bé bỏng khéo lân la Cận kề khoe kể, đầy thân ái Những chúa nhật về Anh ghé qua Lúc trăng vừa độ tuổi tròn ngôi Đã kết ảnh hình đậm nét tươi Đến chuỗi thời gian duyên đẩy tới Hương lòng ngợp toả, thắm vành môi Đượm ngát tơ vương, ấm áp lòng Muôn phần hoa nở dưới vầng đông Em yêu tôi lắm, tôi thừa hiểu Vì cớ làm sao lại lấy chồng? Thế là tan nát quả tim côi Thật biết thì ra đã hết rồi Đứt đoạn cung đàn, trôi nguyện ước Ngỡ ngàng đôi ngả, bước chơi vơi Tôi chìm quạnh quẽ theo ngày tháng Hết thích nhìn lên lấp lánh vầng Vì có bao giờ tin ánh nữa Bởi mây bất chợt kéo giăng ngang. Tháng 8/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) nhatlang.com |
|
|