#11
|
||||
|
||||
Cảm ơn Poetry nhiều. kvd không dè là bài thơ này đã được phổ nhạc. Và nhạc khá hay.
Tuy nhiên - với nhận xét cá nhân của kvd - không biết là nhạc sĩ hoặc ca sĩ đã có những biến đổi lời thơ vậy nhỉ? Khiến những ai đã từng tâm đắc với bài thơ này, chắc chắn sẽ có chút thất vọng nào đó. Thí dụ câu: "Ruộng nương anh gửi bạn thân cày" lại thành "Ruộng nương anh gửi vợ anh cày"!!! Cái hay và cái thần của tâm sự trong bài thơ này là chỗ đó! Vì nếu lấy vợ rồi, thì khi đi chinh chiến, phải để ruộng lại cho vợ cấy là điều hẳn nhiên. Nó sẽ không ray rứt bằng "gửi bạn thân", còn mình thì lên đường giữ nước. Thêm phần nữa, tác giả khi đã có gia đình rồi, chắc chắn là không còn thấy được cái cảnh "đầu súng trăng treo" trong khi "đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới" như trong bài thơ. Mà bù vào là sẽ thành những vần điệu khác... "Quần tôi có vài mảnh vá" lại được đổi thành "Quần tôi có hai mảnh vá"!!! Khác biệt giữa "vài mảnh" và "hai mảnh" thì coi như bài thơ đã...chết điếng !!! Nhưng nói chung, nốt nhạc nghe được, truyền cảm. Và dù sao, cũng cảm ơn Poetry một lần nữa. Vì có công giới thiệu bài hát mà vô tình lại phải đọc thấy những lời này. Xin bạn thông cảm, chẳng qua kvd...tính nóng, chưa rèn được |
5 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn ke vo danh vì đã gửi Bài viết hữu ích này: | ||
chienbinh (12-12-2009), hat_de (11-12-2009), huuhuetran (12-12-2009), Nguoitimduong (12-12-2009), Poetry (11-12-2009) |
#12
|
|||
|
|||
Trích dẫn:
Nhưng ST cũng phải đồng ý với bác, khi sửa lời phải giữ được ý. Như "ruộng nương anh..." ở trên có lẽ do ca sĩ không thuộc ...lời . Còn câu "quần tôi có hai miếng vá" là do người phổ phải giữ đúng âm điệu, vì để nguyên thì hát lên nghe cứ ngang phè, có lẽ nên sửa thành "...đôi miếng vá", âm nhạc mà cụ thể quá nó mất thơ đi thật. -------- Trích dẫn:
|
2 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn songthuong vì đã gửi Bài viết hữu ích này: | ||
hat_de (12-12-2009), huuhuetran (12-12-2009) |
#13
|
||||
|
||||
hi hi ... cháo hành còn lãng mạn hơn ... chớ cho lạc vô là được rồi ... chúc các bác cuối tuần vui
__________________
mỗi con tem là một nốt nhạc để chúng ta viết lên nhạc phẩm của chính mình my face https://www.facebook.com/hatde.tran |
2 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn hat_de vì đã gửi Bài viết hữu ích này: | ||
chienbinh (12-12-2009), huuhuetran (12-12-2009) |
#14
|
||||
|
||||
Trích dẫn:
Với những bài thơ được phổ nhạc mà songthuong nhắc tới, hầu như là tất cả đều được chỉnh sửa ít nhiều lời thơ gốc (có thể trừ bài "Tỳ Bà" của Bích Khê). Đó là điều hiểu được và thông cảm, khi nhạc sĩ cần nhấn - bóp ngôn từ cho hợp với âm điệu. Nhưng sửa ra sao để tình thần của lời thơ sẽ không hoàn toàn bị bóp méo, hoặc trở nên ngớ ngẩn thì đó mới là điều khó! Cho nên không phải tất cả những bài thơ đều có thể phổ vào nhạc, hoặc bài nhạc phổ thơ nào cũng thành công. Riêng: Trích dẫn:
Thi sĩ hoặc nhạc sĩ, cần có những rung cảm thực sự. Không cần cầu kỳ, trau chuốt. Thi sĩ, ngoài việc ngồi...cắn bút reo vần, nên có sẵn chút vài nốt nhạc du dương trong lòng. Còn nhạc sĩ, khi muốn phổ thơ, phải có thêm những rung động của hồn thơ mới được! Vì nếu không, sẽ chỉ là những...thợ thơ hoặc thợ đàn. Nhỉ?! Vì thế: "Nguyệt Cầm" tuy là của Xuân Diệu, nhưng khi Cung Tiến soạn nhạc. Ông chỉ mượn lại tên bài thơ và ý thơ đó thôi. Tuy vậy, nhạc phẩm này đẫ hoàn toàn là một tuyệt tác, không những về lời mà còn cả nốt nhạc... Bởi vậy mới là: "Ôi đàn trăng cũ làm vỡ hồn anh" |
|
|