#1
|
||||
|
||||
Ca Dao Địa Danh 3 Miền
Mỗi địa danh, mỗi vùng miền có một kho tàng ca dao dân ca nói riêng, nói lên vẽ đẹp về thiên nhiên, về con người, về món ăn đặc sản. Nhưng tất cả đều mang một nét chung đó là thể hiện tình cảm, những suy nghĩ của con người Việt Nam về những vùng đất trù phú của quê hương ta.
Mỗi câu ca dao, tục ngữ, những bài thơ đều phảng phất những nét đẹp về con người, về sự trù phú mà thiên nhiên đã ban tặng cho những vùng đất nơi đây. Nơi mà con người hiền hòa, thân thiện và hiếu khách, quanh năm cần mẫn với ruộng đồng, chịu thương chịu khó. Nơi mà những vùng đất với những con người anh dũng, bất khuất chống giặc ngoại xâm, sẵn sàng ngã xuống để mang lại độc lập tự do, ấm no cho đất nước. Nơi có những tài nguyên màu mỡ, phong phú mà thiên nhiên, tạo hóa đã ưu ái ban tặng cho con người VN chúng ta. Từ Bắc xuống nam, mỗi địa danh có biết bao ca dao tục ngữ nói về nơi đây. Những kho tàng ca dao này góp phần tô điểm thêm cho vẻ đẹp riêng mỗi nơi, nó giúp cho chúng ta biết thêm về nơi đó nếu như chúng ta chưa có dịp ghé thăm. Trong ngành du lịch cũng vậy, nó góp phần làm cho chuyến du lịch của ta thêm phong phú, giúp cho du khách hào hứng hơn. Có thể trước khi đặt chân đến một nơi nào đó, những câu ca dao, thơ có thể giúp du khách hình dung và cảm nhận về vùng đất mà mình sắp đến, và khi chia tay nó sẽ giúp du khách nhớ mãi về vùng đất đã đi qua. Tóm lại những câu ca dao có ý nghĩa rất quan trọng trong suốt hành trình, vì ca dao vốn dĩ làm cho con người ta cảm thấy nhẹ nhàng, dễ ghi lại trong tâm hồn những ấn tượng thì tại sao ta lại không ứng dụng nó vào trong mỗi chuyến đi và chắc chắn rằng nó sẽ góp phần làm nên sự thành công của chuyến đi. <Miền Bắc> Bắc Cạn: Bắc Cạn có suối đãi vàng Có hồ Ba Bể có nàng áo xanh. Cao Bằng: Con cò lặn lội bờ sông Gánh gạo đưa chồng, tiếng khóc nỉ non Nàng về nuôi cái cùng con Để anh đi trẩy nước non Cao Bằng Bắc Giang: Ai lên làng Quỷnh hái chè Hái dăm ba lá xuống khe ta ngồi! Muốn ăn cơm trắng cá mè Thì lên làng Quỷnh hái chè với anh Muốn ăn cơm trắng cá rô Thì lên làng Quỷnh quẩy bồ cho anh! Hà Nội: Đường vô xứ Nghệ quanh quanh Đường ra Hà Nội như tranh vẽ rồng Ai về Hà Nội ngược nước Hồng Hà Bườm giong ba ngọn vui đà nên vui Đường về xứ Lạng mù xa... Có về Hà Nội với ta thì về Đường thủy thì tiện thuyền bè Đường bộ cứ bến Bồ Đề mà sang Chùa Hương: Ai đi trẩy hội chùa Hương Làm ơn gặp khách thập phương hỏi giùm Mớ rau sắng, quả mơ non Mơ chua sắng ngọt, biết còn thương chăng? Ngày xuân cái én xôn xao Con công cái bán ra vào chùa Hương Chim đón lối, vượn đưa đường Nam mô đức Phật bốn phương chùa này. Đường phố Hà Nội: Hà Nội ba mươi sáu phố phường Hàng Gai, hàng Đường, hàng Muối trắng tinh Từ ngày ta phải lòng mình Bác mẹ đi rình đã mấy mươi phen Làm quen chẳng được nên quen Làm bạn mất bạn ai đền công cho Bắc Ninh: Trên trời có đám mây xanh Ở giữa mây trắng, chung quanh mây vàng Ước gì anh lấy được nàng Để anh mua gạch Bát Tràng về xây Xây dọc rồi lại xây ngang Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân. <<Miền Trung>> Thanh Hóa: Xây Hà Trung mạch phạn Ngự lĩnh kê thang (Huế) (Cơm nếp Hà Trung Cháo gà núi Ngự) Ai về nhớ vải Đinh Hòa Nhớ cau Hổ Bái, nhớ cà Đan Nê Nhớ dừa Quảng Hán, Lựu khê Nhớ cơm chợ Bản, thịt dê Quán Lào Nghệ An: Ra đi anh nhớ Nghệ An Nhớ Thanh Chương ngon nhút Nhớ Nam Đàn thơm tương... "Tiếng đồn cá mát sông Găng Dẻo thơm ba lá, ngon măng chợ Cồn." Hà Tĩnh: Ai về Nhượng Bạn thì về Gạo nhiều, cá lắm, dễ bề làm ăn. Quảng Bình: " Yến sào Vinh Sơn Cửu khổng cửa ròn Nam sâm Bố Trạch Cua gạch Quảng Khê Sò nghêu quán Hàn Rượu dâu Thuận Lý..." Quảng Trị: Mẹ bồng con ra ngồi ái Tử Gái trông chồng đứng núi Vọng Phu Bao giờ nguyệt xế, trăng lu Nghe con chim kêu mùa hạ, biết mấy thu gặp chàng. Thừa Thiên - Huế: Ngọ Môn năm cửa chín lầu Cột cờ ba bậc, Phú Văn Lâu hai tầng. Đi mô cũng nhớ quê mình Nhớ Hương Giang gió mát, nhớ Ngự Bình trăng thanh. "Quít giấy Hương Cần Cam đường Mỹ Lợi Vải trắng Cung Viên Nhãn lồng phụng tiêu Đào tiên Thế miếu Thanh trà Nguyệt biếu dâu da làng Truồi Hạt sen Hồ Trịnh..." Quảng Nam: Nem chả Hòa Vang Bánh tổ Hội An Khoai lang Trà Kiệu Rượu thơm Tam kỳ... Cô gái làng Son Không bằng tô don Vạn Tường. Quảng Ngãi: Ai về Quảng Ngãi quê ta Mía ngon, đường ngọt, trắng ngà dễ ăn Mạch nha, đường phổi, đường phèn Kẹo gương thơm ngọt ăn quen lại ghiền "Mứt gừng Đức Phổ Bánh nổ Nghĩa Hành Đậu xanh Sơn Tịnh". Mạch nha Thi Phổ Bánh nổ Thu Xà Muốn ăn chà là Lên núi Định Cương Bình Định: "Gỏi chính Châu Trúc Bánh tráng Tam quan Nón lá Gò Găng Nem chua chợ Huyện" Công đâu công uổng công thừa Công đâu gánh nước tưới dừa Tam Quan Muốn ăn bánh ít lá gai Lấy chồng Bình Định sợ dài đường đi... Quảng Nam nổi tiếng bòn bon Chả viên Bình Định vừa ngon vừa lành Chín mùi da vẫn còn xanh Mùi thơm cơm nếp, vị thanh đường phèn... Bình Định có núi Vọng Phu Có đầm Thị Nại, có cù lao Xanh Em về Bình Định cùng anh Được ăn bí đỏ nấu canh nước dừa Phú Yên: "Xoài đá trắng Sắn Phương lụa" Tiếng đồn chợ xổm nhiều khoai Đất đỏ nhiều bắp, La Hai nhiều đường. Khánh Hòa: Yến xào Hòn Nội Vịt lộn Ninh Hòa Tôm hùm Đinh Ba Nai khô Diên Khánh Cá tràu Võ cạnh Sò huyết Thủy Triều... Phan Rí, Phan Thiết (Bình Thuận) : Cô kia bới tóc cánh tiên Ghe bầu đi cưới một thiên cá mòi Chẳng tin giở thử ra coi Rau răm ở dưới cá mòi ở trên <<<Miền Nam>>> Sài Gòn: Trầu Bà Điểm xẻ ra nửa lá Thuốc Gò Vấp hút đã một hơi Buồn tình gá nghĩa mà chơi Hay là anh quyết ở đời với em? Chị Hươu đi chợ Đồng Nai Bước qua Bến Nghé ngồi nhai thịt bò Đất Sài Gòn nam thanh nữ tú Cột cờ Thủ Ngữ thật là cao Vì thương anh em vàng võ má đào Em tìm khắp chốn nhưng nào thấy anh. Đường Sài Gòn cong cong quẹo quẹo Gái Sài Gòn khó ghẹo lắm anh ơi Đèn Sài Gòn (Cầu Tàu) ngọn xanh ngọn đỏ Đèn Mỹ Tho ngọn tỏ ngọn lu Anh về học lấy chữ nhu Chín trăng em cũng đợi, mười thu em cũng chờ. Đi đâu mà chẳng biết ta Ta ở Thủ Đức vốn nhà làm nem. Nhà Bè nước chảy chia hai Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về Biên Hòa có bưởi Thanh Trà Thủ Đức nem nướng, Điện Bà Tây Ninh. Chợ Sài Gòn cẩn đá Chợ Rạch Giá cẩn xi măng Giã em xứ sở vuông tròn Anh về xứ sở không còn ra vô. Trúc mọc bờ ao kêu bằng trúc thủy Chợ Sài Gòn xa, chợ Mỹ cũng xa. Viết thư thăm hết mọi nhà Trước thăm phụ mẫu sau là thăm em Chợ Sài Gòn đèn xanh đèn đỏ Anh coi không tỏ anh ngỡ đèn tàu Lấy anh em đâu kể sang giàu Rau dưa mắm muối có nơi nào hơn em. Anh ngồi quạt quán Bến Thành Nghe em có chốn anh đành quăng om! Anh ngồi quạt quán Bà Hom Hành khách chẳng có, đá om quăng lò. Bình Dương: Đất Bình Dương vốn thật quê chàng Lánh nơi thành thị tìm đàng du sơn Xuân xanh hai tám tuổi tròn Hoa còn ẩn nhụy, chờ bình đơm bông. Đồng Nai: Ăn bưởi thì hãy đến đây Vào mùa bưởi chín, vàng cây trĩu cành Ngọt hơn quít mật, cam sành Biên Hòa có bưởi trứ danh tiếng đồn Biên Hòa bưởi chẳng đắng the Ăn vào ngọt lịm như chè đậu xanh. Chim bay về núi Biên Hòa Chồng đây vợ đó ai mà muốn xa Ai ơi về Đại Phố Châu Thăm núi Châu Thới, thăm cầu Đồng Nai. Đồng Nai gạo trắng nước trong Ai đi đến đó thời không muốn về Đồng Nai nước ngọt gió hiền Biên Hùng muôn thuở tiếng truyền an vui Ai qua Phú Hội, Phước Thiền (Thành) Bâng khuâng nhớ mãi sầu riêng Long Thành Hết gạo thì có Đồng Nai Hết củi thì có Tân Sài chở vô Sông Đồng Nai nước trong lại mát Đường Hiệp Hòa lắm cát dễ đi Gái Hiệp Hòa xinh như hoa thiên lý Trai Hiệp Hòa chí khí hiên ngang. Long An: Gái Tầm Vu đồng xu ba đứa Con trai Thủ Thừa cưỡi ngựa xuống mua Đèn nào cao bằng đèn Ba Gác Gái nào bạc bằng gái chợ Giồng Anh thương em từ thuở mẹ bồng Bây giờ em khôn lớn, em lấy chồng bỏ anh Anh muốn về Long An, Vàm Cỏ Mấy lời em to nhỏ, anh bỏ sao đành Chừng nào chiếc xáng nọ bung vành Núi kia hết đá, anh mới đành xa em. Bến Tre: Bến tre dừa ngọt sông dài Nơi chợ Mõ Cày có kẹo nổi danh Kẹo Mõ Cày vừa thơm vừa béo Gái Mõ Cày vừa khéo vừa ngoan Anh đây muốn hỏi thiệt nàng Là trai Thạnh Phú cưới nàng được chăng? Bến Tre biển rộng sông dài Ao trong nuôi cá, bãi ngoài thả nghêu Muối khô ở Gảnh mặn nồng Giồng Trôm, Phong Nẫm dưa đồng giăng giăng Bến Tre trai lịch, gái thanh Nói năng duyên dáng ai nhìn cũng ưa. Tiền Giang: Gò Công giáp biển nổi tiếng mắm tôm chà Mắm tôm chua ai ai cũng chắc lưỡi hít hà Sài Gòn, chợ Mỹ ai mà không hay. Sông vàm Cỏ nước trong thấy đáy Dòng Cửu Long xuôi chảy dịu dàng Ai về Mỹ Thuận, Tiền Giang Có thương nhớ gã đánh đàn năm xưa? Phượng hoàng đậu nhánh vông nem Phải dè năm ngoái cưới em cho rồi Ngã tư chợ Gạo nước hồi Tui chồng mình vợ còn chờ đợi ai. Đồng Tháp: Đồng Tháp Mười cò bay thẳng cánh Nước Tháp Mười lóng lánh cá tôm Muốn ăn bông súng mắm kho Thì vô Đồng Tháp ăn no đã thèm Tháp Mười nước mặn đồng chua Nửa mùa nắng cháy, nửa mùa nước dâng. Tháp Mười sinh nghiệp phèn chua Hổ mây, cá sấu thi đua vẫy vùng Ai ơi về miệt Tháp Mười Cá tôm sẳn bắt, lúa trời sẵn ăn. Đèn nào sáng bằng đèn Sa Đéc Gái nào đẹp bằng gái Nha Mân Anh thả ghe câu lên xuống mấy lần Thương em đứt ruột, nhưng tới gần lại run. Nem Lai Vung vừa chua vừa ngọt Quít Lai Vung võ đỏ ruột hồng Cần Thơ: Cần Thơ gạo trắng nước trong Ai đi đến đó thời không muốn về Đất Cần Thơ nam thanh nữ tú Đất Rạch Giá vượn hú chim kêu Quản chi nắng sớm mưa chiều Lên voi xuống vịnh cũng trèo thăm em. Cần Thơ là tỉnh, Cao Lãnh là quê Anh đi lục tỉnh bốn bề Mãi lo buôn bán không về thăm em. Bạc Liêu: Lục tỉnh có hạt Ba Xuyên Bạc Liêu chữ đặt, bình yên dân rày Mâu Thìn vốn thiệt năm nay Một ngàn hai tám, tiếng rày nổi vang. Phong Thạnh vốn thiệt tên làng Giá Rai là quận, chợ làng kêu chung. Anh em Mười Chức công khùng Bị tranh điền thổ, rùng rùng thác oan... Bạc Liêu nước chảy lờ đờ Dưới sông cá chốt, trên bờ Triều Châu. Kiên Giang: Vịt nằm bờ mía rỉa lông Cám cảnh thương chồng đi thú Hà Tiên Trai nào khôn bằng trai Long Mỹ Gái nào mũ mỹ bằng gái Hà Tiên. U Minh, Rạch Giá thị hóa Sơn Trường Dưới sông sấu lội, trên rừng cọp đua. Cà Mau: Rau đắng nấu với cá trê Ai đến đất Mũi thì "mê" không về! Cà Mau khỉ khọt trên bưng Dưới sông sấu lội, trên rừng cọp um. Cà Mau hãy đến mà coi Muỗi kêu như sáo thổi Đĩa lội lềnh như bánh canh. ST
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa
Trăm Năm Trong Cõi Người Ta Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa Chõ Mồm Một Tí Nói Đùa Ace Ơi! |
4 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này: | ||
Dat_stamp (03-04-2016), huuhuetran (01-04-2016), manh thuong (04-04-2016), quaden@_cute (01-04-2016) |
#2
|
||||
|
||||
Có ca dao về An Giang không Bác HanParis?
__________________
Trần Hữu Huệ - An Giang ĐT: 091.724.3737 ATM_VCB: 01510.0045.6034 Địa chỉ: 101 Nguyễn Huệ, TT Núi Sập, Thoại Sơn, An Giang. Email: huuhuetran@yahoo.com |
3 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn huuhuetran vì đã gửi Bài viết hữu ích này: | ||
#3
|
||||
|
||||
Vậy sao? Thật ra An Giang là quê ông tôi (Thất Sơn) mà tôi lại thiếu! Xin lỗi nhiều nhất là FA An Giang nhé! Tại bản gốc chả có, thui Hàn tìm thêm xem sao? An Giang Trai Nhân Ái gái Long Xuyên Thà rằng chẳng biết cho cam Biết rồi kẻ Bắc ngưới Nam thêm rầu. Gà nào hay bằng gà Cao Lãnh (Hình như Văn Học Truyền Khẩu không dám thêm 'Gái Nào Chãnh bằng...' thày Thu ơi ) Vài câu Ca Dao ở An Giang của Huỳnh Ái Tông Anh đi lên Bảy Núi, Anh chạy thẳng núi Tà Lơn, Căn nợ keo sơn, thấu đến ông Trời; Ngó lên trời thấy trời cao, Ngó xuống đất thấy đất thấp, Anh đến tam cấp Lập Cửu Trùng Đài Thời hư trời khiến; anh lập hoài cũng phải nên. Anh đi Châu Đốc Nam Vang, Viết thơ nhắn lại em khoan lấy chồng. Ba phen quạ nói với diều, Cù lao ông Chưởng có nhiều cá tôm. Chàng đi Châu Đốc, Nam Vang, Nỗi sầu em chịu đa mang một mình. Chiều chiều quạ nói với diều, Cù lao Ông Chưởng có nhiều cá tôm . Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc Dốc nào cao bằng dốc Cần Thơ Anh thương em lững đững lờ đờ Giả như Tôn Các mà chờ Bạch Viên. Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc, Đất nào dốc cho bằng đất Nam Vang? Một tiếng anh than, Hai hàng lụy nhỏ, Có cha mẹ già biết bỏ cho ai? Đèn nào cao cho bằng đèn Châu Đốc, Gió nào độc cho bằng gió Gò Công? Thổi gió Đông lạc vợ xa chồng, Nằm đêm nghĩ lại, nước mắt hồng tuôn rơi. Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc, Gió nào độc bằng gió Gò Công ? Nổi một trận giông lạc vợ mất chồng, Đêm nằm nghĩ lại phật phồng lá gan. Đèn nào cao bằng đèn Sở Thượng, Nhân nghĩa nào trượng bằng nhân nghĩa phu thê? Dầu anh có lạc Sở qua Tề, Năm ba bữa anh cũng trở về thăm em. Đường Nhà Bàng nó trơn như mỡ, Đường ngoài chợ lạnh tợ thâm sương. Giăng tay se sợi chỉ hường, Kết duyên chồng vợ kiếm đường ra vô. Gà nào hay cho bằng gà Cao Lãnh, Gái nào bảnh cho bằng gái Tân Châu? Anh thương em chẳng nại sang giàu, Mứt hồng đôi lượng, trà Tàu đôi cân. Hang Tra là xứ quê mùa, Đi thăm cháu ngoại cho vùa Cà na. Ngó lên Châu Đốc, Ngó xuống Vàm Nao. Sóng bổ lao xao, Anh thương em ruột thắt gan bào, Biết em có thương lại chút nào hay không? Ngó lên Châu Đốc, Thấy gốc bần trôi. Ngó xuống Vàm Nao, Thấy sóng bủa lao xao. Anh thương em ruột thắt gan bào, Biết em có thương lại, chút nào hay không? Tri Tôn- Châu Đốc rất gần Thương anh em nhớ, em lần xuống thăm.
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa
Trăm Năm Trong Cõi Người Ta Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa Chõ Mồm Một Tí Nói Đùa Ace Ơi! |
2 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này: | ||
Dat_stamp (03-04-2016), manh thuong (04-04-2016) |
#4
|
||||
|
||||
CA DAO DÂN CA CHÂU ĐỐC
Phần 1 Ai làm con vịt xa chuồng, Cho nên quân tử bữa buồn bữa vui. Ai buồn ta cũng buồn dùm, Ai vui ta cũng vui dùm cho ai. Ai làm cho dạ em buồn, Cho con bướm lụy, chuồn chuồn lụy theo. Ai làm cho bướm lìa hoa, Cho chim xanh nở, bay qua vườn hồng. Ai đi muôn dặm non sông, Để ai chứa chấp sầu trong vơi đầy. Ăn cơm ba chén lưng lưng, Uống nước cầm chừng dể dạ thương em. Anh như táo rụng sân đình, Em như gái rở đi rình của chua. Anh về học lấy chữ nhu, Chín trăng em đợi mười thu em chờ. Anh ơi uống rượu thì say, Bỏ ruộng ai cày, bỏ giống ai gieo. Anh về để quạt lại đây, Mở ra xếp lại cho khuây cơn buồn Anh buồn có chốn thở than, Em buồn như ngọn nhang tàn thắp khuya. Anh về kiếm vợ cho xong, Em là tép nhỏ lộn rong khó tìm. Anh còn son em cũng còn son, Ước gì ta được làm con một nhà. Anh đi đâu đó bỏ nhện giăng mùng, Bỏ đôi chiếu lạnh, bỏ phòng quạnh hiu. Áo đen ai nhuộm cho mình, Cho duyên mình đậm, cho tình anh thương. Áo song khai quần lai lá hẹ, Nỡ dạ nào bỏ mẹ theo em. Anh ơi đừng đi bạn ghe chài, Cột buồm cao nghĩa nặng có ngày xa em. Anh thấy em như thấy mặt ông trời, Mặt trời thấy mặt trao lời khó trao. Thấy anh như thấy mặt trời, Chói chan khó ngó, trao lời khó trao. Anh thương em thì nói trước cho rành, Để mai kia mốt nọ anh đành bỏ em. Anh ra dìa em nắm chéo la làng, Duyên đây không kết kiếm đàng đi đâu? Anh thương em thủng thẳng em ừ, Chớ đừng thương vội phụ mẫu từ không hay. Anh có thương em thì thương cho chắc, Có dứt thì dứt cho luôn Đừng mần như thỏ giởn truông (1) Nay còn mai mất thêm buồn dạ em. Anh về để áo lại đây, Để khuya em đắp gió Tây lạnh lùng Lạnh lùng lấy mùng mà đắp, Trả áo anh về đi học kẻo trưa. Ấy ai dắt mối tơ mành, Cho thuyền quen bến cho anh quen nàng. Tơ tằm đã vấn thì vương, Đã trót dan díu thì thương nhau cùng. Anh nắm tay em cho chắc hỏi gắt đôi lời, Bướm xa bông tại nhụy anh xa nàng vì bởi tại ai? Anh xa em vì bởi ông mai không giúp lời. Anh đi ngang nhà nhỏ lóng tai nghe rõ. Phụ mẫu đánh nàng , tứ bề cửa đóng song loan Anh biết làm sao vô chịu đòn oan, Mai sau em có hết xuống suối vàng Hồn khôn em ở lại rước chàng đem theo. Bao giờ cạn rạch Đồng Nai Nát chùa Thiên Mụ mới sai lời nguyền Bây giờ chưa tỏ chiêm bao Còn chờ chi đó má đào phôi pha. Biết nhau từ thuở buôn thừng Trăm chắp nghìn mối xin đừng quên nhau Bông Quỳnh rụng xuống cội Quỳnh Dù ai ngậm ngọc dỗ mình đừng sa. Bông Ngâu rụng xuống gốc Ngâu Em còn phụ mẫu dám đâu tư tình Bốn mùa: xuân hạ thu đông Thiếp ngồi dệt vải vẫn trông ngóng chàng Bởi thương sớm đợi tối chờ Không thương ai ở dật dờ chi đây. Buổi chợ đông, con cá đồng lộn lạo Anh kiếm nơi nào nhân đạo bằng em. Buổi xuân xanh thiếp chẳng gặp chàng Bây giờ năm con bảy cái ra đường gặp nhau Bớ ghe sau chèo mau anh đợi Kẻo trận giông tối đèn bờ bụi tối tăm. Buổi chợ đông sao em chẳng bán hàng Để tan buổi chợ em dạo làng bán duyên Buổi chợ đông con cá đồng anh chê lạt Tan chợ rồi con tép bạc anh cũng khen ngon Buổi chợ đông con cá hồng anh chê lạt Buổi chợ tan rồi con tép bạc anh cũng mua Bậu nói với qua, bậu không bẻ lựu hái đào Lựu đâu bậu bọc, đào nào bậu cầm tay. Bước lên cầu sắt, nắm tay cho chắc, hỏi gắt người tình: Bừớm xa bông tại nhụy, hai đứa mình lỗi tại ở ai? Bướm ngộ bông như Quan Công ngộ cùng đạo tặc, Anh với em mới ngộ mấy ngày, vắng mặt lại thương. Bởi thương nên ốm nên gầy, Cơm ăn chẳng đặng gần đầy ba trăng. Ngó lên sao mọc như giăng, Thương em anh nghĩ mấy trăng cũng chờ. Bước vô bụi gáo mồ hôi chưa ráo, áo nọ chưa khô, Em ơi, em kiếm nơi thanh tịnh mà ngồi, Chờ anh bước lại trao lời thiệt hơn. Bớ chiếc ghe sau chèo mau em đợi, Để giông khói đèn bờ bụi tối tăm Ghe em nhỏ ván, mà bóng láng nhẹ chèo, Xin em bớt mái, mà xả lèo đợi anh. Bướm bay giữa biển bướm rơi Thấy em còn nhỏ nhiều nơi anh buồn Anh buồn vì chẳng xứng đôi Không xứng đôi thì thôi bớ bạn Lên xuống chi hoài, mà rộn tiếng oan. Bèo than phận bèo, khi trôi khi nồi, Bí than phận bí, ngắt đọt nấu canh. Anh than phận anh làm trai chưa vợ Em than phận em làm gái chưa chồng Trách ai se sợi chỉ hồng Không săn lại rối cho lòng anh đau. Bên đây sông có lập cái huyện Hà Đông Bên kia sông có lập một cái chùa Tây Thiện Huyện Hà Đông có Quan Công ngồi xử kiện Chùa Tây Thiện có lắm kẻ tu hành Cây khô tuốt lá bẻ nhành Anh không bỏ bậu, bậu đành bỏ anh. Bớ bạn tình nhân ơi, Thân em như cái quả xoài trên cây Gió Đông gió Tây gió Nam gió Bắc Nó đánh lúc la lúc lắc trên cành Một mai vô tình rụng xuống, biết vào tay ai? Kìa khóm trúc nọ khóm mai Ông tơ bà nguyệt se hoài chẳng thương Một lần chờ hai lần đợi Ba lần nhớ bốn lần thương Anh thương em nhưng ba mẹ họ hàng chẳng thương. Cam sành quít ngọt còn the Em còn nhỏ tuổi anh ve để dành. Cam sành lột vỏ còn the, Thấy em còn nhỏ anh ve để dành. Cây đa tróc gốc trôi rồi Đò đưa bến khác, em ngồi chợ trưa. Cây đa tróc gốc trôi rồi Đò đưa bến khác anh ngồi trông ai? Cây oằn vì bởi gió Nam Xa anh vì bởi mẹ ham kẻ giàu. Cây oằn vì bởi trái sai, Xa nhau vì bởi ông mai lắm lời. Cây oằn vì bởi trái sai, Xa nhau vì bởi ông mai ít lời Cá Lý Ngư sầu tư biếng lội, Chim Phụng Hoàng sầu cội biếng bay. Cảm thương con gái đất đồng Vai mang bông súng tay cầm củ co. Cây đa bến củ lở rồi Đò đưa bến khác bạn ngồi đợi ai? Cây đa bến cũ đò xưa, Bộ hành có nghĩa, nắng mưa cũng chờ. Căn nợ đâu thấu tới bên Tàu, Hay là em thấy chỗ giàu em thương. Can thường khó lắm ai ơi, Không như ong bướm đậu rồi lại bay. Chàng đi Châu Đốc, Nam Vang, Nỗi sầu em chịu đa mang một mình. Chàng ràng chi lắm bướm ơi, Đậu đâu bướm đậu một nơi cho rồi. Chèo dài kinh hẹo khó lùa, Thấy em ở ruộng quê mùa anh thương. Chén tình là chén say sưa, Nón tình em đội, nắng mưa trên đầu. Chiếc thuyền chạy tới Nam Vang, Làm thơ nhắn lại em khoan lấy chồng. Chẻ tre lựa lóng đan sàng, Chờ ba năm nữa cho nàng lớn khôn. Chiều chiều vịt lội mênh mông Cầu trôi ván nổi ai bồng em qua Chiều chiều gọt mướp nấu canh Thấy anh qua lại bỏ hành lộn om Chiếu này ta chẳng bán đâu Tìm em không gặp gối đầu mỗi đêm Chiều chiều ra đứng ngỏ sau Hai tya rũ xuống như tàu chuối cau Chiều chiều én liệng bờ kinh Ếch kêu giếng lạnh thắm tình dôi ta Chiều chiều vịt lội bờ làng Thương người áo trắng vá quàng nửa vai Chim Quyên xuống đất tha mồi Thấy em đau khổ đứng ngồi không yên Chim Quyên ăn trái bo bo Thương người giặt lụa trao go một mình Chim chuyền nhành ớt líu lo Mảng sầu đôi bạn ốm o gầy mòn Chim Huỳnh đặng gió bay cao Tiếc công anh vãng vườn đào bấy lâu Chim chuyền nhành ớt líu lo Sầu ai nên nỗi ốm o gầy mòn Chim bay về núi về non Cá kia về vực anh còn đơi em Chỉ điều ai khéo vấn vương Mỗi người một xứ sao thương nhớ hoài Cho anh một miếng trầu vàng Mai sau anh trả cho nàng đôi mâm Chừng nào cho sóng bỏ gành Cù lao bỏ biển anh đành bỏ em Chừng nào muối ngọt chanh thanh Em đâu mới dám bỏ anh lấy chồng Chừng nào đá nổi rong chìm Muối chua chanh mặn mới tìm được em Chừng nào ngọc nát vàng phai Biển hồ lấp cạn mới sai lời thề Chừng nào trời nọ bể hai Bông vông trổ trắng mới sai lời thề Chưa quen đi lại cho quen Tuy rằng đóng cửa mà then không cài Con chim nó cũng như mình Lẻ loi thiếu bạn chung tình bơ vơ Có ai thêm bận vì ai Không ai giường rộng chiếu dài dễ xoay Có trầu có vỏ không vôi Có chăn có chiếu không người nằm chung Còn duyên anh cưới con heo Hết duyên anh cưới con mèo cụt đuôi Công anh ngồi giữ buồng tằm Đến khi buồng chín anh nằm buồng không Cô kia đứng ở bên sông Muốn sang anh ngã cành hồng cho sang Công anh đốn nhánh thả đìa Ngày mai cá tựu biết về tay ai Còn đêm nay nữa mai đi Lạng vàng không tiếc tiếc khi ngồi kề Con dao vàng rọc lá trầu vàng Mắt anh anh liếc mắt nàng nàng đưa Cách d8ây cách đó chẳng bao xa Gởi thơ thơ kịp gởi lời lời quên Con tằm bối rối vì tơ Anh say sưa vì rượu, em ngẩn ngơ vì tình Cây đa cũ, con yến rũ, cây đa tàn Bao nhiêu lá rụng thương nàng bấy nhiêu Cao ly sắc với Ngưu Hoàng Uống không mát dạ, bằng thiếp với chàng gặp nhau Cây tre chặt mắt, dịu quặc khó chèo Tuồng mặt như chim mèo ăn nói vời ai Củi đâu nấu đậu ra dầu Cưới em không đặng cạo đầu đi tu Cây khô chết đứng giữ đồng Mưa giông anh không sợ, mà sợ cây cầu bắc ngang Cây đa trước miễu ai biểu cây đa tàn Bao nhiêu lá rụng anh thương nàng bấy nhiêu Câu tôm ngủ gục giựt hụt tôm càng Phải chi anh giựt được sắm kiềng vàng cho em Chết tui, tui chịu Đừng bận bịu bớ bạn chung tình Nhạn bay cao khó bắn cá ở ao Huỳnh khó câu Cầu hư nhịp gãy ngựa chạy tứ linh Em đi đâu tăm tối một mình Hay là em có tư tình cùng ai Cô kia nhỏ thó lại có hồng nhan Chân mày loan đôi mắt phụng Nội một tỉnh này tôi ưng bụng chỉ có một mình cô Con cá rô nó khóc con cá lóc nó sầu Phải chi ngoài biển có cầu Anh ra anh vớt đặng sầu cho em Con cua anh không sợ mà anh sợ con còng Đấng anh hùng anh không sợ mà anh sợ gái hai lòng hại anh Cầu cao ván yếu ngựa chạy tứ linh Bạn ơi đi đâu mà tăm tối một mình Không ngờ bạn lại có tư tình với ai Canh hãy còn khuya Đàng về thăm thẳm Đôi ta xứng lắm như kép với đào Hát chơi giải muộn lẻ nào làm ngơ Con chim nho nhỏ cái lưng nó đỏ cái mỏ nó vàng Nó kêu người ở trong làng Đừng tham lảnh lụa phủ phàng vải bô Cá bóng đi tu, cá thu nó khóc, cá lóc nó sầu Phải chi ngoài biển có cầu Anh ra đến đó giải sầu cho em Chuyến này anh chở cát, chuyến khác anh chở khoai Duyên nợ của ai, anh trả lại cho ai Biển rộng sông dài hai ngã biệt ly Con chim lót ổ thềm đìa Tại cha vặn khóa, tại má bẻ chìa Cho nên chìa hư khoá liệt Hai đứa mình từ biệt ngãi nhân Chiều chiều lo bảy lo ba Lo cau trổ muộn lo già hết duyên Còn duyên anh cưới con heo Hết duyên anh cưới con mèo cụt đuôi Chim buồn chim bay về núi Cá buồn cá chúi xuống sông Anh buồn thơ thẩn mé sông Chờ khi thấy em anh trong lòng mới vui Con gà mái nó nhảy ổ nó kêu rằng: Ruộng cao rào kín, anh thương m đã chín tháng rày Còn ba tháng nữa thì đầy một năm Có yêu thì nói rằng yêu Chẳng yêu thì nói một điều cho xong Làm chi dở đục dở trong Lờ đờ nước chảy trong lòng tương tư Con chim nho nhỏ Đỏ mỏ xanh lông Đỏ mồng xanh tiếng Nó kêu nhiều tiếng lạ lùng Phải duyên quân tử đẹp, phải tình quân tử ưng. Con chim manh manh nhảy quanh bụi ớt, rớt xuống bụi riềng Thương sao thấy mặt thương liền Cũng như ông tơ bà nguyệt nối duyên mình thuở xưa Cô kia áo trắng lòa xòa Lại đây lấp đất trồng cà với anh Bao giờ cà chín cà xanh Anh cho một quả để dành mớn con Cổ tay em trắng lại tròn Để cho ai gối để mòn một bên Gối chăn gối chiếu không êm Gối lụa không mềm bằng gối tay em. Chiếu Cà Mau nhuộm màu tươi thắm Công tôi cực lắm mưa nắng dãi dầu Chiếu này anh chẳng bán đâu Tìm em không gặp, anh gối đầu mỗi đêm. Con chim trên cành nó kêu luân chuyển Con cá ngoài biển nó lội rảnh rơ Lên non bẻ lá đề thơ Lòng thương ai biết dạ chờ ai hay Cô kia đi đường với ta Trồng đậu đậu tốt, trồng cà cà sai Cô kia đi đường với ai Trồng bông bông héo, trồng khoai khoai sùng. Cúc mọc dưới sông kêu bằng cúc thủy Sài Gòn xa chợ Mỹ cũng xa Gửi thơ thăm hết nội nhà Trước thăm phụ mẫu sau là thăm em. Chiếc tàu xanh đề chữ đỏ Chiết tàu nhỏ đề chữ Châu Thành Gặp mặt anh đây mần lẻ không đành Sợi chỉ tơ thắt ruột, sợi chỉ mành thắt gan. Chim xanh xanh đậu đám cỏ xanh Nó kêu nhứt khoảnh, nhị khoảnh, loạn xị khoảnh Em về anh ở lại không đành Chẳng thà về hết, mới đành dạ nhau Chiều chiều mang giỏ hái dâu Hái dâu không hái nhớ câu ân tình Dù cho cha đón ngỏ đình Mẹ ngăn ngỏ chợ Đã trót thương mình, em lại ra đi. Cúc mọc dưới sông kêu bằng cúc thủy Sài Gòn xa, chợ Mỹ cũng xa Anh có đi thì anh ghé lại nhà Trước thăm phụ mẫu sau là thăm em. Con cá lia thia tàu nằm trong bụi cúc Xòe đuôi tứ túc, bốn chữ thượng văn Em chê anh là người nghĩa không bằng Để coi em kiếm chỗ nào hơn anh Cô kia nhỏ thó, lại có chiếc đồng Muốn cưới cô về làm vợ Hỏi cô có chồng hay chưa Có chồng năm ngoái năm xưa Năm nay chồng mất như chưa có chồng Cha em là trời, mẹ em là đất Bác em là Phật, chú em là Tiên Em đây là gái thuyền quyên Đố trai nam nhân, anh thời đối đặng Thì gái nữ nguyền theo không Chết ba năm xương cốt tàn hình Anh đầu thai con điểu bạch, ở trên cây dương đình đợi em Ngày hôm qua em có lại tới cây dương đình Thấy con điểu bạch kết tình với em Con cá lành canh, cô bác kêu rằng tanh Để tui kho mở kho hành Nó thơm bát ngát, Chỗ tui đành, cô bác không đành Tui để người thương ở lại mà rách lành cũng ưng Cục đá treo leo, trâu treò trâu trượt Ngựa trèo ngựa đổ, Tiếc công anh lao khổ, tựa cổ chí kim Biết chừng nào đá nổi rong chìm Muối chua chanh mặn mới tìm đặng em Con khỉ hái một trái chanh Ngỡ rằng trái chín trên cành thì ngon Ruột chua loát vỏ bồ hòn Cắn rồi liền nhả, lăn tròn trái chanh Ê răn khỉ mới dặn mình Phải dò trong ruột, chớ tin bề ngoài
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa
Trăm Năm Trong Cõi Người Ta Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa Chõ Mồm Một Tí Nói Đùa Ace Ơi! |
2 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này: | ||
Dat_stamp (03-04-2016), manh thuong (04-04-2016) |
#5
|
||||
|
||||
CA DAO DÂN CA CHÂU ĐỐC
Phần 2 Con cá đối nằm trên cối đá Con mèo vá chạy mút đuôi kèo Anh đố sao đố ngặt đố nghèo Để em đố lại con mèo mấy lông? Em về đếm cá dưới sông Anh đây ở lại đếm lông con mèo. Chị Liễu Kim Huê con nhà danh giá Đi xuống hang đá gặp người tình Anh Tiết Nhơn Quý câu nhân câu đạo Bắn nhạn đổi gạo nuôi thân Anh thương em thắm thiết mười phần Cháo cơm anh không tưởng, tưởng người nghĩa nhân. Con chim trò chuyện Bay thấp liệng cao Nó nói làm sao Lăng lăng líu líu Đôi lứa ta bận bịu Ai nỡ dứt tình Thân anh ba chìm bảy nổi, sáu bảy cái lênh đênh Anh thương em chết nửa thân mình Biết lại thương lại chút tình hay không? Duyên đôi ta thể nguyền từ trước Biết bao giờ ta được cùng nhau. Dế ngậm sầu nhiều câu rỉ rả, Nhớ bạn chung tình thức cả đêm đông Đẹp chi cái áo vải bông Đẹp chi con gái lộn chồng mà thương Đêm khuya gà gáy vang trời Bầm gan tím ruột nghe lời em than Đêm khuya thắp dĩa dầu dư Tim lan cháy lụng sầu tư một mình Đêm nằm ôm gối mà than Gối ơi gối hỡi phụng loan rã bầy Đi đâu cho đổ mồ hôi Chiếu trải không ngồi, trầu để không ăn Đêm nay trăng sáng lờ mờ Mùng ai có rộng ngủ nhờ một đêm Đôi ta từ biệt năm bảy tháng nay Bây giờ gặp mặt anh chớ rày hỏi thăm Đậu phọng béo đậu nành cũng béo Bước lên xe kéo miệng réo xe hơi Đường đi Châu Đốc xa vời Gửi thư thì khó, gửi lời thì không. Đi ra gặp chị, đi vô gặp chị Thiên hạ đồn mị, tôi với chị là vợ với chồng Ngó lên mây trắng trời hồng, Ngẫm tôi với chị vợ chồng xứng đôi. Cầm tay em như ăn bì nem gỏi cuốn Dựa lưng nàng như uống chén rượu ngon. Thà rằng chẳng biết cho đừng Biết ra dang díu, nữa chừng lại thôi. Con sông bên lở bên bồi Một con cá lội mấy người buông câu Đào tiên ruột mất vỏ còn Đón em anh hỏi đường mòn ai đi Đến đây chẳng lẽ ngồi không Nhờ chàng giã gạo cho đông tiếng hò. Đêm khuya nằm ngủ mơ màng, Chiêm bao ngó thấy bạn vàng đến thăm. Đêm nằm trằn trọc tưởng mơ, Chiêm bao thấy bạn dậy rờ chiếu không. Đêm nằm lưng chẳng tới giường, Trông cho mau tới sáng ra đường gặp em. Đêm qua bỏ tóc qua mình, Thề cho bán mạng, kẻo tình mình nghi. Đêm nằm ở dưới bóng trăng, Thương cha nhớ mẹ không bằng nhớ em. Đêm qua gõ cửa chờ ai, Đêm nay cửa đóng then cài khăn khăn.. Đôi ta chẳng đặng sum vầy, Khác nào kiếp nhạn lạc bầy kêu sương. Đôi ta như lúa đòng đòng, Đẹp duyên, nhưng chẳng đẹp lòng mẹ cha. Đôi ta như ngãi Phan Trần Khi xa ngàn dặm khi gần có đôi Đôi ta như rắn liu điu Nước chảy mặc nước ta dìu lấy nhau. Đường dài ngựa chạy bặt tâm Người thương có nghĩa trăm năm khó chờ Đèn treo cột phướng, gió trướng hao dầu Thương em để bụng đừng sầu lụy thân. Bọt mía lao khô bớ cô chèo mũi Phải cô ở gần, anh coi tuổi cưới cô. Đọt mía lao khô, bớ cô chèo dọc, Phải cô ở gần, tôi đố má gả cô. Đệm sút văng bàng chẳng ra bàng, Thân anh làm mướn, sắm kiềng vàng em đeo. Đèn hết dầu đèn tắt, Hoa hết nhụy hết thơm, Anh bảo em đừng lai vãng đêm hôm Thế gian đàm tiếu người thường cười chê. Đắng khổ qua, chua là chanh giấy Ngọt thứ mấy cũng tiếng cam sành Đôi ta duyên nợ không thành Cũng do nguyệt lão chỉ mành se lơi. Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc Dốc nào cao bằng dốc Cần Thơ Anh thương em lững đững lờ đờ Giả như Tôn Các mà chờ Bạch Viên. Đêm trăng thanh anh mới hỏi nàng Tre non đủ lá đan sàng nên chăng? Đan sàng thiếp cũng xin vâng Tre vừa đủ lá nên chăng hởi chàng. Đèn Sài Gòn ngọn xanh ngọn đỏ Đèn Mỹ Tho ngọn tỏ ngọn lu Anh về học lấy chữ nhu Chín trăng em đợi mười thu em chờ. Đêm khuya thiếp mới hỏi chàng Cau xanh ăn với trầu vàng xứng chăng> Trầu vàng nhai lẫn cau xanh Duyên em sánh với tình anh tuyệt vời. Đói lòng ăn nữa trái sim Uống lưng bát nước đi tìm người thương Người thương ơi hỡi người thương Đi đâu mà để buồng hương lạnh lùng Đố ai quét sạch lá rừng Để anh khuyên gió đừng rung cây Rung cây rung cối rung cành Rung sao cho chuyển lòng anh với nàng Đôi ta như thể con tằm Cùng ăn một lá cùng nằm một nong Đôi ta như thể con ong Con quấn, con quít, con trong, con ngoài. Đường xa thì thật là xa Mượn mình làm mối, cho ta một người Một người mười chín đôi mươi Một người vừa đẹp vừa tươi như mình Đắc thời đắc thế Như Kê thành Phụng Suy thời suy thế Như Phụng thành Kê Buồm ra gió lớn buồm cao Thương em phiêu bạt biết vào tay ai Đi ngang cầu sắt nắm lấy cho chắc Anh hỏi gắt cô bạn chung tình Thương không thương phải nói cho thiệt Để anh lên xuống nhọc nhằn tấm thân Đi lại đằng sau thấy ba lu nước Đi ra đằng trước thấy bộ kỷ trà Thấy anh có một mẹ già Muốn vô phụng dưỡng biết mà được không? Đêm nằm anh gát tay lên trán Mồ hôi lai lán ướt chiếu ướt giường Anh thường nói chơi mà bỏ qua đường Hay đâu ông trời khiến, anh đem lòng nhớ thương E sao lòng lại đổi lòng Người nhiều tham bưởi bỏ bồng lắm anh Em đi bỏ quạt lan châu Bỏ thương bỏ nhớ bỏ sầu cho anh Em như cây quế giữa rừng Thơm tho ai biết, ngát lừng ai hay Em như con hạc đầu đường Muốn bay không nhấc nổi mình mà bay Em ơi ở lại đừng phiền Anh đi làm mướn kiếm tiền cưới em. Em có chồng xa, chửi cha em không giận Em có chồng gần ở cận mái hiên Em đau tương tư, cha em đổ hồ bằng muỗng Mẹ em dậm cẳng gọi trời, kêu uổng công sanh. Em đây nói tức anh đáp phức cho rồi Trăm thứ bánh, bánh men không nhân Trăm thứ gừng, gừng khô không lá Trăm thứ cá, cá khứa không đầu Trăm thứ trầu trầu khô không cuống Trăm thứ muốn, muốn vợ không vay Trăm thứ cây, cây trắc không trái Trăm thứ gái, gái thục nữ không chồng Trai nam nhân anh đây đối đặng Gái nữ nguyền em hãy tính sao? Gái quốc sắc như con sóng lượn Trai anh hùng như chiếc xuồng be. Ghe lui thì bạn nhổ sào, Lái còn bịn rịn, bạn nào dám lui. Ghe lui khỏi bến còn dầm Người thương đâu mất, chỗ nằm còn đây. Giả đò mua khế bán chanh Giả đi đòi nợ thăm anh đỡ buồn. Giả bán nem anh thèm rượu lạt Rượu lạt hết rồi người bạc hết thương. Gió đưa cành trúc la đà, Cành mai ủ rũ cành hoa đợi chờ. Gió đưa trăng thì trăng đưa gió, Trăng lặn rồi gió biết đưa ai. Gió đưa bụi chuối sau hè, Bụi môn trước cửa ai dè em hư. Gió đưa cây Cửu Lý Hương, Hai người khác họ mà thương nhau hoài. Gió Đông em sợ lạnh lùng , Đêm Đông em sợ chiếu mùng trống trơn. Gió chiều thổi héo ngọn dưa, Dứt tình tại bậu anh chưa tiếng nào. Gió khan thổi cạn ruộng đồng, Biểu em chầm chậm lấy chồng đợi anh. Gió đưa cột phướng hao dầu, Thương em để dạ chớ sầu mà hư. Gió đưa mười tám lá me, Mặt rổ hoa mè ăn nói có duyên. Gió sau gió mát sau lưng, Bụng sau bụng nhớ người dưng thế này. Gọi đò chẳng thấy đò sang, Phải chăng bến cũ, phụ chàng khách xưa. Giơ tay hứng giọt sương trời, Rửa sao cho hết những lời thị phi. Gió đưa trăng thì trăng đưa gió, Quạt nọ đưa đèn, đèn có ai đưa? Gió đẩy gió đưa cho vừa lòng bạn, Khúc sông Ngân Hà chỗ cạn chỗ sâu. Giở sách ra lụy ra ướt sách, Quên chữ đầu bài vì bởi nhớ em. Ghe anh bóng láng, mỏng ván nhẹ chèo, Anh ơi bớt một mái xả chèo đợi em. Giật cái nong mà đóng cái cửa Thổi bếp lửa mà đốt cái đèn, Thương sao mà thương dại thương dột, Đụng vô gốc cột mà lột da đầu, Ngủ quên thức dậy vẫn còn thương ngau. Giăng dây trước gió, hỏi nhỏ ông Phật đồng Trai tơ mà lấy gái có chồng đặng không? Ông Phật ông nói rằng không. Trai tơ phải lấy gái tơ, Ông bà gì bắt mà lại quơ đàn bà. Gặp anh hay chữ em hỏi thử đôi lời, Sao trên trời mấy cái, nhái ngoài đồng mấy con. Chuối con mấy bẹ, chuối mẹ mấy tàu? Anh đây đối đặng thời tôi vào kết duyên. Hai tay giở cánh cửa đình Hạc chầu đủ cặp, sao mình lẻ đôi? Hai tay xách nước tưới trầu, Trầu bao nhiêu lá, dạ sầu bấy nhiêu. Hột Sa Long rớt cái bộp Tôi thò tay lấy cái nấp đậy liền Anh có vợ chưa, hỏi cái đưòng viền ai may? Hổ phụ sinh hổ tử Hổ tử bất tương nhi Hai tay anh đây cầm cặp song chùy Anh đón em anh hỏi có gì mà bỏ anh? Hai đứa mgười ta giàu thì đầu heo mâm thịt. Hai đứa mình nghèo thì cặp vịt đôi bông. Làm cho cha mẹ vui lòng, Đèn lên đôi ngọn bá tòng xứn đôi. Hát tề hát vịt có câu, Đừng hát lấp bấp cô bác hầu cười chê Hát làm sao cho đừng khô môi khô nước miếng Hát làm sao cho đừng khan tiếng Hát làm sao cho trai chưa có vợ, hát cho có vợ Hát làm sao cho gái chưa chồng, hát cho có chồng Hát làm sao cho chữ bá kịp với chữ tòng căn duyên hội hiệp chốn loan phòng mới vui. Khoan khoan hỡi ả chèo đò, Đợi anh cầm lái dặn dò trước sau. Không ai hôm sớm bạn cùng Nương mai mai gãy dựa tùng tùng xiêu. Khúc sông chật hẹp khó tùy Lo cho thân bậu xá gì thân qua. Kiểng hư để vậy sao đành, Ra tay sửa kiểng không thành thì thôi. Khổ qua xanh khổ qua đắng Khổ qua mất nằng khổ qua đèo Thương nhau dầu khổ dầu nghèo cũng thương. Khổ qua xanh khổ qua đắng Khổ qua mất nắng khổ qua đèo Em thương anh phải làm giấy giao kèo Lăn tay chỉ điểm mới thiệt là con mèo của anh. Khăn bàn long một thuớc mốt Nó tốt tựa như rồng Sao em không mua mà đội, để má hồng nám đen. Khăn đào vắt ngọn cành mơ Mình xuôi đằng ấy bao giờ mình lên? Em xuôi em lại ngược ngay, Sầu riêng em để trên này cho anh. Khổ qua xanh khổ qua trắng Khổ qua măc nắng khổ qua đèo Anh thương em mấy núi cũng trèo Mấy sông cũng lội mấy đèo cũng qua. Không phải căn duyên thì thôi Phải căn duyên nhà rách vách nát Vạt sập nước cũng ngồi Không phải căn duyên thì nhà ngói đỏ Ngựa gõ dầu anh cũng không ưng. Khi xưa tôi ở với cô Cô đập cô đánh cô xô tôi về Tôi về ngang gốc bồ đề Cô ra cô hỏi tôi về làm chi Tôi về bắt ốc hái rau Mai sau tôi lớn, tôi giàu hơn cô. Kể từ ngày Châu Văn Châu Võ Hồi thuở nhỏ ở đất trung nguyên Lớn lạc qua Phiên ở Ma Thiên Lãnh, trấn ải địa đầu. Hai đứa mình vắng mặt đã lâu Nhất thương nhị nhớ tam sầu Xin em dời gót xuống thang lầu cho anh hỏi thăm. Lao xao sóng bủa dưới khoang Vắng em một bữa ăn vàng không ngon. Lên non bẻ lá họa hình Họa cho thấy mặt kẻo tình nhớ thương. Lên non bẻ lá đề thơ Lòng thương ai biết dạ chờ ai hay. Lên xe, xe hét, xe gầm Bạn ơi bạn hỡi thương thầm nhớ mong. Lên non lựa đá thử vàng Thử cho đúng lượng mấy ngàn anh cũng mua. Lòng em đã quyết thì thành Đã cấy thì gặt với anh cùng mùa. Lênh đênh một chiếc thuyền tình Mười hai bến nước gởi mình vào đâu? Lưới thưa bủa bắt cá duồng Buông lời hỏi bạn bơi xuồng đi đâu? Lòng dặn lòng ai dổ đừng xiêu. Giả như Kim Trọng Thúy Kiều thuở xưa. Mong em suốt mấy thu tròn Khăn lau nước mắt đã mòn con ngươi. Mồ cha đứa đốn cây bần, Không cho ghe cá đậu gần ghe tôm. Một mình giã gạo ngoài trời Cám bay phản phất nhớ người đi xa. Mù u bông trắng nhụy huỳnh Thấy em bửa củi một mình anh thương. Muốn ăn cơm trắng cá kho Trốn anh trốn mẹ xuống đò cùng anh. Muốn sang nhưng ngại vắng thuyền Muốn về bên ấy nhưng duyên lỡ rồi. Muốn vãng lai sợ nàng mang tiếng Giả khách qua đàng sớm viếng tối thăm. Mướp hương bỏ ngọn qua rào Bửa nay gặp mặt, biết ngày nào gần nhau. Mù u bông trắng nhụy hùynh Lại đây em phân hết sự tình cho anh hay. Mù u bông trắng lá quắn nhụy huỳnh Ai xuôi ai khiến thấy mình anh thương. Miếng đất của em là miếng đất mở gà Chôn cha anh cũng được huống là chôn anh. Mấy khi rồng gặp mây đây Để rồng than thở với mây vài lời Một mai rồng ngược mây xuôi Biết bao giờ lại nói lời rồng mây. Mặt em thơi thới má đào Chân mày vòng nguyệt lẽ nào anh chẳng thương. Nhái kêu chiều xế dưới mương Hai cô đương lội hỏi anh thương cô nào? Mặt trời vừa lặn mặt trăng vừa ló Thấy em đứng đó, lại đây anh than vãn đôi lời Trước có cô sau có bác Rồi mới có vợ chồng mình đó em ơi. Mặt trăng lú mặt đầu cành Em còn búp ngụy trong cành chờ sương. Năm nay hai mốt tuổi trường Ở chung phụ mẫu còn đường xuân xanh. Cả kêu kìa hỡi bạn lành Phải duyên thì kết phải tình thì trao Em đây chưa có nơi nào Anh muốn nhào vô gá nghĩa biết mà đặng không?
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa
Trăm Năm Trong Cõi Người Ta Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa Chõ Mồm Một Tí Nói Đùa Ace Ơi! |
Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này: | ||
manh thuong (04-04-2016) |
#6
|
||||
|
||||
CA DAO DÂN CA CHÂU ĐỐC
Phần 3 Ngó đâu, ngó đó thì vui Ngó về chốn cũ bùi ngùi nhớ anh. Ngó lên đám bắp trổ cờ Chuối kia đóng vóc, anh chờ duyên em. Ngó lên mây bạc trời hồng Thương em hỏi thật có chồng hay chưa? Ngọc còn ẩn đá chờ vàng Anh còn ở vậy đợi nàng lớn khôn. Ngồi buồn chẳng biết trách ai Trách tằm sao chẳng đoái hoài tới dâu. Ngồi buồn nghe tiếng gà trưa Nhớ em như biển chiều mưa nhớ buồm. Người sao một hẹn thì nên Người sao chín hẹn mà quên cả mười. Ngồi buồn nghĩ đến hình vong Con dao lá trúc cắt lòng đôi ta. Nhắm bề thương đặng thì thương Đừng trao gánh nặng, nửa đường khó phân. Nhớ ai lệ chảy bùi ngùi Khăn lau chẳng sạch, áo chùi chẳng khô. Nhớ chàng như vợ nhớ chồng, Như chim nhớ tổ như rồng nhớ mây. Nước sông lửng đửng lờ đờ Thương thì nói vậy, biết chờ đặng không? Nước xuôi gió thổi buồm mềm Muốn vô làm bé, biết bền hay không? Nghiêng mình nằm xuống đám tranh Chờ em không đặng, trống sang canh anh về. Nhện sa xuống giếng nhện nổi phình Tôi kiếu huynh , kiếu đệ, kiếu người tình tôi lui. Nghe anh hay chữ hỏi thử đôi lời Chữ tình chữ hiếu chữ nào nặng hơn. Nước chảy bon bon Con vượn bồng con lên non hái trái Anh cảm thương nàng phận gái mồ côi Ngọc sa xuống giếng ngọc biến thủy tinh Anh với em kết nghĩa chung tình Dầu ăn cơm quán ngủ đình cũng ưng. Nhà anh cột sắt kèo cũng sắt Anh thương em, anh thương chắc chẳng phải thương lường Chẳng tin em hỏi phố phường mà coi. Nhà anh cất đây nhà em cất đó Cách chẳng bao xa, anh đi đâu chẳng ghé lại nhà Trước thăm phụ mẫu sau là thăm em. Nằng đâu nắng mãi thế này Nắng suốt cả ngày chẳng thấy bóng râm Hỡi người thục nữ tri âm Có muốn đứng mát thì cầm lấy ô. Ngó lên biển bốn trời ba Buồm trương đôi cánh, quê nhà em đâu Nhà tôi ở dưới đám dâu Ở trên đám đậu đầu cầu ngó qua. Ngọc sa xuống giếng ngọc trầm Thò tay vớt ngọc, vớt nhằm hạt châu. Ngọc còn ẩn đá chờ vàng Anh còn ẩn sĩ đợi nàng lớn khôn Nước mắm chanh, đành ăn bánh hỏi Qua thương nàng theo dõi mấy năm Cớ sao vắng bặt tin thầm Hay là thục nữ có hồng nơi nao. Nước sông Tiền vừa trong vừa mát Rm ghé thuyền vào đỗ sát thuyền anh Dừng chèo muốn ngỏ tâm tình Sông bao nhiêu nước, thương mình bấy nhiêu. Ngó lên trời, trời trong lại trắng ngó xuống nước, nước trắng lại trong Anh thương em chắc dạ bền lòng Lỡ duyên chịu lỡ, đóng cửa phòng đợi anh. Ngó trên trời tầng cao tầng thấp Ngó xuống biển tầng cạn tầng sâu Anh dạo chơi mười tám nước chư hầu Không ai ăn nói cơ cầu như em. Nước ròng trong ngọn chảy ra Tiên trị gia, hậu trị kỳ quốc Ngọn cỏ phất phơ ngọn cờ phơ phất Nồi đồng sôi, nồi đất cũng sôi Đũa có đôi chìa vôi lẻ bạn Cơ hội này anh bỏ em sao? Ngọn bầu trắng sợi ngắn sợi dài Ngọn bầu ơi, trái dọc trái ngang Trái dưa gan sọc dài sọc ngắn Ngọn rau đắng trong trắng ngoài xanh Em thương anh thương thật chân thành Chừng nào anh ở bạc em mới đành bỏ anh. Nhứt nhựt bất kiến tam thu hề Thăm anh một chút em về Để trăng kia lặn, tứ bề người dưng Kiến bất thủ như tầm thiên lý Anh có thương thì giữ chí cho khônn Để sau chồng có hay đặng chữ hậu hôn oán thù. Ngọn đèn dầu khi lu khi tỏ Đèn trường an nọ, khi đỏ khi xanh Trống trên lầu vội đổ, trống ngoài thành tan canh Em lịch sự chi để cho năm bảy người dành Vẫy xe lam lại chợ Bến Thành Dầu ai ngăn qua đón lại dạ em không đành thì thôi. Ngó lên trời thấy cục mây bạch Ngó xuống vàm rạch, thấy cá trạch đỏ đuôi Nước chảy xuôi con cá bui lội ngược Nước chảy ngược, con cá nược lội theo Con cá heo nó khóc, con cá lóc nó sầu Phải chi ngoài biền có cầu Anh ra anh vớt mảng sầu cho em. Năm nay đời khổ bạc cho vay cắt cổ Anh hỏi nhiều chỗ không tiền Em về thưa lại phụ mẫu cho liền Có thương con rể thì đừng đòi chi Để con rể vào làm một mùa khô mùa nước Không bằng thì ắc hai đưá mình đã chia xa rồi Trời ơi duyên sao lận đận đứng ngồi không yên. Ngộ bất cập mới gặp em đây Hỏi thăm quê quán, tổng làng ở đâu Nhà em nhà ngói hay nhà lá Tán lá hay tán cây Đệ huynh có mấy, tuổi nàng bao nhiêu Thấy anh muốn rõ, để em phân tỏ anh tường Châu Đốc em nương ngụ, Cây Gòn em ở yên Nhà em nhà lá chống tán lá tán cây Phụ mẫu em song toàn, em đây vốn thiệt hết lòng Tuổi chừng trăng tỏ chỉ hồng chưa nơi Ngó lên Nam Vang thấy cây nằm nước Ngó về sông trước sóng bủa lao xao Thương em ruột thắt gan bào Biết em thương lại chút nào hay không Nước đổ ống tre bông Cưới em không đặng, biển đông anh cũng nhào Rút gươm đâm họng máu trào Để em ở lại kiếm nơi nào hơn anh. Nhứt nhựt tiểu thâu, con trâu bốn cẳng Cái đuôi ngủng ngoẳng là năm Bửa nay mười bốn mười lăm Em gái có duyên với anh thì có chứ ăn nằm thì không. Ngó lên trời thấy cặp cu đương đá Ngó ngoài biển thấy cặp cá hóa long Cá lòng tong giỡn bóng ăn rong Anh đi lục tình giáp vòng Đến đây trời khiến đem lòng thương em. Ngó lên trời thấy mây giăng tứ diện Ngó ra ngoài biển thấy chim kiệng cá đua Anh thề với em cho hết miễu tới chùa Ai cho em uống thuốc bùa mà em mê Ngó lên trời trời cao lại trắng Dòm xuống nước nước trắng lại trong Nhỏ như ai chớ chớ nhỏ như em chắc dạ bền lòng Lỡ duyên chịu lỡ đóng cửa phòng đợi anh Ngó lên trời thấy mây giăng vần vũ Ngó xuống âm phủ thấy đủ mặt bá quan Ngó lên Nam Vang thấy cây thấy cây nằm nước Ngó về sông trước sóng bủa lao xao Anh thấy con cá lao nó nhào vô lưới Không biết chừng nào anh cưới được em. Năm ngoái em trắng như vôi Năm nay em đen tựa như lọ nồi là sao? Người em đen vì than vì nắng Nhưng bụng em trắng vì uống nước trong Anh ơi muốn chọn má hồng Chớ nề than bụi mà lòng đơn sai. Nước chảy re re lục bình líu ríu Thấy dáng em ngồi nhỏ xíu anh thương Thương em sao dược mà thương Quần em cột thắt gút như rương khóa rồi Khóa rồi mặc kệ khóa rồi Chờ cha mẹ ngủ, anh lần anh vô. Ông già tôi chẳng muốn ông đâu Ông đừng lấp lửng, tôi cạo râu quai hàm. Ông trời mưa răng sắc, nước mắt chảy lưu liên Rượu cầm tay uống giải bu6òn phiền Kiếp này không gặp anh nguyền kiếp sau. Ô rô tí, mái dầm cũng tía Đọt lang dâm, đọt mía cũng dâm Em nói với anh nhiều tiếng thâm trầm Bây giờ em gá duyên chỗ khác, ruột anh bầm như mưa. Ngó lên trời thấy sao kia mấy cái Ngó về biển, nhái bắt cặp mấy con Chuối non mấy bẹ, chuối mẹ mấy tàu Đất Nam Vang một mẫu mấy sào Trai nam nhân anh đối được Đặng em đưa má đào anh hôn Thấy em hỏi tức anh nói phúc cho rồi Sao kia trên trời mười hai cái Ngó về biển nọ nhái bắt cặp hai con Chuối non hai bẹ, chuối mẹ hai tàu Đất Nam Vang một mẫu hai sào Trai nam nhân anh đáp đặng, em đưa má đào anh hôn. Phụng với Loan hai đàng phân rẽ Tui với nàng không lẽ tới lui Phấn lộn với vôi, vôi nồng phấn lạt Anh thương nàng phiêu bạt tới đây. Phải chi tôi hóa đặng con ó vàng Tôi bay qua chỗ đó vớt chàng đem đi. Phụ mẫu sanh em để phụ mẫu định Em đâu dám tư tình cải lệnh mẹ cha Phụng Hoàng đậu nhánh Cẩm Lai Trách lòng người nghĩa nói sai lời thề Đường đi Kinh Xang dầm dề Gởi thơ anh sợ lạc, gởi lời anh sợ quên. Phụ mẫu tui sanh để phụ mẫu tui định Ngày nay tui đâu dám cải lịnh sợ phụ mẫu rầy Này anh ơi anh về cậy mai đến đây Phụ mẫu tui ừ, tui sẽ ưng anh. Quả đào tiên ruột mất vỏ còn Em đón anh em hỏi đường mòn ai đi. Anh đây tỉ như gịọt sương Tưới cho bông hồng tươi tắn Vì sợ bông hồng phơi nắng héo khô. Qua kêu diều khóc, quốc nọ chui qua Nhị đơn đối khẩu thiết giao hòa Đôi ta thương lén, biết phụ mẫu nhà hay chưa? Quả năm ngăn trong lòng sơn đỏ Mấy lời anh to nhỏ, bỏ bạn không đành Chừng nào chiếc xáng bung vành Tàu tây thôi chạy ,anh mới đành bỏ em. Ruông ai thì náy đắp bờ Duyên ai nấy gặp, biểu chờ uổng công. Ruộng ai thì nấy đắp bờ Duyên ai nấy gặp, biểu chờ sao nên. Rượu nằm trong nhạo chờ nem Anh nằm phòng vắng chờ em một mình Rượu hồng đào rót trào vô nhạo Em kiếm nơi nào nhân đạo bằng anh. Rồi đây có kẻ thất tình Dựa mai mai gẫy dựa đình đình xiêu Ra về biển Bắc nhạn ơi Bao thuở nhạn hồi kẻo én đợi mong. Rượu nào mà uống không say Rượu tình rượu nghĩa em rót đầy anh chẳng say. Rồng chầu biển Bắc, phụng múa Hà Tiên Anh thương sao mà gặp mặt thương liền Tỷ như Lữ Bố, Điêu Thuyền thuở xưa. Xá gì một nải chuối xanh Ba bốn người dành cho mủ dính tay. Sáng trăng giã gạo ngoài trời Cám bay phản phất nghe lời em phân. Sống bên voi, bỏ vòi qua vịnh Anh với nàng trời định đã lâu. Sông dài nước chảy sóng reo Thương em chẳng nệ mái chéo ngược xuôi. Sông sâu biết bắc mấy cầu Thân em là gái biết hầu mấy nơi. Sông sâu sào vắn khó dò Muốn qua thăm bậu sợ đò không đưa. Sông sâu sóng bủa ba đào Người đi muông dặm lúc nào về đây. Sông dài cá lội biệt tăm Phải duyên phu phụ ngàn năm vẫn chờ Ruộng ai thì nấy đắp bờ Duyên ai nấy gặp đừng chờ uổng công. Sóng bủa lao xao con cá Lao nhào khỏi lưới Biết chừng nào anh cưới được em. Sáng trăng trải chiếu hai hàng Bên anh đọc sách bên nàng quay tơ Quay tơ phải giữ mối tơ Dầu năm bảy mối cũng chờ mối anh. Sông ngả bảy chảy về bảy ngả Thuyền đến đây về ngả nào đây Buồm không theo kịp chim bay Xa nhau biết hẹn ngày nào gặp nhau. Sáng mai xách dĩa mua tương Gặp anh trong trường cầm viết ngó ra Em về mua lụa mười ba Cắt áo cổ giữa mà tra nút vàng Hỏi thăm anh học trường nào? Mua giấy mau viết gởi vào cho anh. Thân em như đóa hoa rơi Phải chẳng chàng thật là người yêu hoa? Thân em như tấm lụa đào Dám đâu xé lẻ vuông nào cho ai. Thuyền ơi có nhớ bến chăng? Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền. Thuyền xuôi neo mộc cũng xuôi Nhớ em anh nhớ cả đôi má hồng. Thò tay anh ngắt ngọn ngò Thương em đứt ruột giả đò làm ngơ. Trai nam nhân thi chữ Gái thục nữ thi tài Dẩu anh thi rớt ra ngoài có em. Thương anh không biết để đâu Để quán quán đổ, để cầu cầu xiêu. Thương anh em chẳng nói ra Trong ruột thì héo, ngoài da thì vàng. Thương em anh để trong lòng Việc quan anh cứ phép công anh làm. Thương em như lá đài bi Ngày thì giải nắng đêm thì dầm sương. Thương em chẳng biết để đâu Để vào tay áo lâu lâu lại dòm. Thương em Bảy núi cũng trèo Ghét em núi Két vượt đèo cũng không. Thương em không dám ghé nhà Đi qua đi lại hỏi gà bán không? Thương em không nệ xa gần Cầu không cây dựa cũng lần tới nơi. Thương em lén chó chui rào Áo bông bị thắt, tre quào rách bông. Thương em vô giá quá chừng Trèo cây quên mệt, ngậm gừng quên cay. Thương em ruột thắt gan bào Biết em thương lại chút nào hay không? Thương nhau chẳng quản xa gần Cầu không tay vịnh, cũng lần mà sang. Tìm anh như thể tìm chim Chim bay biển Bắc em tìm biển Đông. Tình anh như nước dâng cao Tình em như giải lụa đào tẩm hương.
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa
Trăm Năm Trong Cõi Người Ta Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa Chõ Mồm Một Tí Nói Đùa Ace Ơi! |
Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này: | ||
manh thuong (04-04-2016) |
#7
|
||||
|
||||
CA DAO DÂN CA CHÂU ĐỐC
Phần 4 Tóc đến lưng vừa chừng em bới Để chi dài bối rối dạ anh. Tóc mai sợi vắn sợi dài Lấy em không đặng, nhớ hoài không nguôi. Tới đây dầu đói giả no Dầu khôn giả dại đặng dò ý anh. Tới đây thủ phận đưa đò Trước đưa quan khách sau dò ý em. Trách ai ăn giấy bỏ bìa Khi thương, thương vội, khi lìa lìa xa. Trách ai non dạ kiếm tìm Nghe lời uyển hoặc lỗi niềm tóc tơ. Trách ai tham đó bỏ đăng Thấy lê quên lựu, thấy trăng quên đèn. Trăm năm ghi tạc chữ đồng Dù ai thêu phụng vẽ rồng mặc ai. Trống canh ba nhịp ình ình Bầm gan tím ruột để mình có đôi. Trầu lên nửa nọc trầu vàng Thương cô áo chẹt, vá quàng nửa lưng. Tri Tôn- Châu Đốc rất gần Thương anh em nhớ, em lần xuống thăm. Trống làng ai dám đánh thùng Bậu không ai dám giở mùng chun vô. Trồng hường bẻ lá che hường Thương anh chẳng quản đôi đường xa xôi. Trời mưa bong bóng phập phồng Em đi lấy chồng anh ở với ai? Trời mưa cá lóc lên gò Biết em còn nhớ hẹn hò hay không? Thả buồm ra ngân nga trời gió Biết dạ anh rồi, thương đó bỏ đây. Thỏ giởn trăng, sơn băng thủy kiệt Ai ở hai lòng nhựt nguyệt xét soi. Tóc em dài em cài bông lý Miệng em cười anh để ý anh thương. Thiếp xa chàng như rồng nọ xa mây Như con chèo bẻo xa cây măng vòi Tui nghe bạn có chỗ giàu Tui nay bần tiện lẽ nào bạn không thương? Thương em anh cho bạc cho tiền Đừng cho lời ăn tiếng nói xóm giềng đều hay. Thương em anh không dám ghé nhà Anh đi qua lại giả đò đi chơi. Trách mẹ với cha chớ qua không trách bậu Cha mẹ ham giàu, gả bậu đi xa. Thấy em nhỏ thó, lại có duyên ngầm Anh đây để bụng thương thầm ba bốn tháng nay. Thiếp đây như cụm bông hường Đừng thấy xinh xinh mà rờ tới, e mắc đường chông gai. Thân em như chùm gởi đáp nhờ Em muốn gá vô nhánh bưởi nọ đặng nhờ hưởng hơi. Trắng như bông lòng anh không chuộng Đen như cục than hầm lòng muốn dạ thương. Thấy em bận áo bà ba trắng, anh muốn gắn chữ tình Đi đâu lưu lạc, lại nhìn chéo khăn. Thấy em nhỏ thó lại có hồng nhan, chân mày loan con mắt lộ Anh đi giáp lục tỉnh này, không ai ngộ bắng em. Thân em xét kỷ như đồng bạc đầu hình Người người ai cũng muốn ngắm muốn nhìn Lăng xăng buổi chợ biết gởi mình vào đâu. Trên mưa sa lác đác Dưới hột cát nằm nghiêng Lữ Phụng Tiên ép chế Điêu Thuyền Kiếp này không được toi nguyền kiếp sau. Tàu Nam Vang chạy ngang cồn cát Xuồng câu tôm đậu sát mé nga Thấy em có một mẹ già Muốn vô hoạn dưỡng có mà được không? Tay cầm búa lệ ứa hai hàng Thuở xuân xanh sao không giáp mặt Đến lúc hoa tàn ta mới gặp nhau. Thương em, anh cũng muốn thương Nước thì muốn chảy nhưng mương chẳng đào Em về lo liệu thế nào Để cho nước chảy lọt vào trong mương. Thò tay anh ngắt cọng ngò Thấy em còn nhỏ giư bò, anh thương Thò tay ngắt cọng rau mương Bò em, em giữ anh thương nổi gì? Thân em như hoa gạo trên cây Chúng anh như đám cỏ mây giữa đường Lạy trời cho cả gió sương Cho hoa sụng xuống cỏ mây xỏ vào. Thượng điền thủy, hạ điền khan Ruộng trên có nước, ruộng dưới khô rang Anh thương em nát lá gan vàng Ngậm châu phun huệ, huệ tàn không hay. Thân em như cái sập vàng Chúng anh như manh chiếu rách giữa đàng bỏ quên Lạy trời cho gió nổi lên Cho manh chiếu rách trải lên sập vàng. Trồng tre, tre ngã bốn phương Hai cô đứng đó anh thương cô nào? Thương cô mỏng mảnh mà cao Cô nhỏ má đào, anh thương hết hai cô. Trăng đứng đầu ai cầu con trăng xế Em tìm về lập mưu, lập kế, lập thế bỏ chồng Đồ nữ trang em sắm đủ, bạc một đồng anh thối hai. Thương điền cách thủy hạ điền khan Ruộng trên có nước ruộng dưới khô rang Đó con quan đây cũng con làng Chỗ người quen em không có dụng, dụng người bán buôn. Trái dưa gan sọc dài sọc ngắn Cọng rau đắng tróng trắng ngoài xanh Em thương anh đứng dựa bờ thành Cửa phòng loan em khóa chặt, chổ em nằm nghiêm nhặt khó vô. Thân chị như cánh hoa sen Chúng em như bèo bọt chẳng chen được vào Lạy trời cho cả mưa rào Cho sấm cho chớp cho bão to gió lớn Cho sen chìm xuống, bèo trèo lên trên. Tháng hai tháng ba anh đi chở cá Không khá anh qua Rạch Giá chở khoai lang Tìm người bạn ngọc thở than đôi lời Biết làm sao lên đặng ông trời Hỏi thăm duyên nợ đổi dời về đâu? Thôi thôi buông áo em ra Đẻ em đi bán kẻo hoa em tàn Hoa tàn mặc kệ hoa tàn Mấy thuở gặp nàng mà buông áo nàng ra Sóng xao mặc sóng dưới thoàn (thuyền) Thác đà dạ thác, buông nàng anh không buông. Vì tình anh phải đi đêm Vấp năm bảy ụ đất vẫm êm hơn giường. Văng vẳng tiếng ai, anh nghe hoài tiếng bạn Ruột thắt gan bào từng đoạn héo hon Vái ông Tơ năm ba chầu hát Vái bà nguyệt năm bảy cuốn kinh Cho đôi lứa ta gá nghĩa chung tình Vì sông nên phải lụy đò Vì chiều tối phải lụy cô bán dầu. Vì tình nên phải đa mang Vì duyên thiếp biết quê chàng ở đây. Võng ny lông anh giăng mùng chiến Giấy kim tuyến anh gắn gối tay bèo Anh ơi anh về dưới đó bỏ con mèo lại cho ai? Vai tôi mang chiếc nốp Tay bóp cổ quai chèo Thương con nhớ vợ vận nghèo phải đi Xa mình trời nắng nói mưa Canh ba nói sáng, xế trưa nói chiều Xâm xâm đi tới cây chanh Giơ tay muốn hái sợ cành nhiều gai Xấu tre uốn chẳng nên câu Xấu mai anh chẳng đặng gần với em. Ước gì có cánh như chim Bay cao luyện thấp đi tìm người thương. Ước gì sông rộng một gang Ra vào đụng chạm kẻo mà nhớ thương. Ước gì anh hóa ra mưa Để em đi tắm nước mưa chậu đồng Ước gì anh hóa ra dơi Bay đi bay lại trên nơi em nằm Ước gì anh hóa ra hoa Để em nâng lấy để mà cài khăn Ước gì anh hóa ra chăn Để cho em đắp em lăn em nằm Ước gì anh hóa ra gương Để cho em cứ ngày thường em soi Ước gì anh hóa ra cơi Để cho em đựng cau tươi trầu vàng Yêu nhau chẳng quản đường xa Lá vàng cũng quét phong ba cũng liều. Yêu nhau tâm trí hao mòn Yêu nhau đến thác vẫn còn yêu nhau. Yêu nhau trầu vỏ cũng cay Ghét nhau trầu bổ đầy khay chẳng màng. Yêu nhau trăm sự chẳng nề Một trăm chỗ lệch, cũng kê cho bằng. Yêu nhau xé lụa may quần Ghét nhau kể nợ kể nần nhau ra Yêu nhau yêu cả đường đi Ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng. Yêu nhau thì ném bả trầu Ghét nhau ném đá vỡ đầu nhau ra. Yêu nhau quá đỗi nên mê Tỉnh ra mới biết kẻ chê người cười Yêu nhau chẳng lọ chiếu giường Dẫu rằng tàu lá che sương cũng tình. Yêu nhau ruột héo xương mòn Yêu nhau đến thác vẫn còn yêu nhau. Yêu nhau chả lấy được nhau Con lợn bỏ đói buồng cau bỏ già Bao giờ sum họp một nhà Con lợn lại béo cau già lại non. Yêu nhau con mắt liếc qua Kểo chúng bạn biết kẻo cha mẹ ngờ Gần thời chẳng bán duyên cho Xa xôi cách mấy lần đò cũng sang. Anh đi Rạch Giá qua truông Gió rung ngọn sậy ngồi buồn nhớ em Anh đi em ở lại nhà Hai vai gánh vác mẹ già con thơ. Anh trồng chậu cúc năm bông Chờ em không được anh trồng xuống đây. Anh đừng nói vậy anh ơi Hình dung yểu điệu có đôi bao giờ. Anh về ngoài Huế lâu vô Hoạ bức tranh đồ để lại cho em. Ai đi bờ đắp một mình Phát phơ chéo áo giống hình hiền thê. Áo rách vai vợ ai không biết Áo vá quàng chí quyết vợ anh. Ăn rồi dắt vợ lên rừng Bẻ roi đánh vợ bảo đừng theo trai. Anh về em chẳng dám đưa Hai hàng nước mắt như mưa tháng mười. Anh về thưa với tía em Má anh già yếu xin em về nấu cơm. Anh không đánh để bậu luôn tuồng Giơ roi đánh bậu dạ buồn không vui. Anh đi bên Xiêm cho tới bên Lào Ngăn phòng không em đợi bạc đầu thì thôi. Anh đi đâu không ghé lại nhà Trước thăm cha mẹ sau là thăm em. Anh thương em thương chân thành Chừng nào anh ở bạc em mới đành bỏ anh. Áo đen năm nút viền bâu Bậu về xứ bậu biết đâu mà tìm. Áo đen năm nút con rồng Nhìn xa con phụng lại gần con qui. Áo song khai quần lai lá hẹ Nỡ dạ nào bỏ mẹ theo anh. Anh có vợ chưa phải thưa cho thiệt Đừng để em lầm tội nghiệp bớ anh. Anh thương em đừng nệ cây kiềng vàng Trà ngon đôi lượng, mứt hồng đôi mâm. Anh thương em từ thuở má hồng Bây giờ em lớn, lấy chồng bỏ anh. Anh với em ga nghĩa Châu Trần Một trăm năm tương hội Tấn Tần xứng đôi Anh ơi trao thằng nhỏ lại tôi bồng Không sanh có dưỡng cũng đạo đồng con chung Anh về ngoài Huế thắt rế tay bèo Gởi về cho em bán gỡ nghèo đôi năm. Anh với em đi cũng xứng Đứng lại cũng vừa Tại cha với mẹ kén lừa xuôi gia. Anh thương em không dổ không dành. Nay cậy mai đến nói cha mẹ đành em cũng ưng. Anh đi em có dặn dò Sông sâu đừng lội đò đầy đừng sang. Anh đi em có dặn rằng Đâu hơn anh lấy đâu bằng chờ em. Anh về bán một bầy gà Anh qua anh cưới hết bà lẫn con Anh về bán cặp trâu già Anh qua anh cưới biết mà đặng không? Anh về bỏ áo lại đây Đêm khuya em đắp gió Tây lạnh lùng Lạnh lùng anh đắp áo cho Đành chi lòng giận dày dò năm canh (Lạnh lùng lấy mùng mà đắp Trả áo anh về đi học kẻo trưa) Anh nghiêng tai dưới gió, để em kể công khó cho anh nghe Từ thuở anh đau ban cua, lưỡi đắng, miệng trắng cơm hôi Công em đỡ đứng bồng ngồi Bây giờ anh ở bạc trời nào để anh. Bắt ông tơ đánh sơ vài chục Mối chỉ sậm sờ sao ông ngủ gục không se. Băt ông tơ đánh sơ vài chục Căn nợ làm gì ngủ gục không se Bước cẳng xuống tàu, ruột bào gan thắt Dậm chẳng kêu trời, chồng Bắc vợ Nam. Bông Quỳnh rụng xuống cội Quỳnh Dầu ai ngậm ngọc dỗ mình đừng xiêu. Bông xứng bông, bình lại xứng bình Bộ lư kia xứng ghế hai đứa mình xứng đôi. Bạc lộn với than, em lộn vàng với trấu Anh thương thầm không thấu tới dạ em. Bờ bụi tối tăm anh quơ nhằm thau bể Cưới con vợ chửa về, thổi lửa queo râu. Bướm bay giữa biển bướm rơi Thấy em nhỏ tuổi nhiều nơi anh buồn Anh buồn vì lúc lâm nguy Bạc lộn với chì đôi chẳng xứng đôi. Bắt cây cầu mười hai tấm ván Lập cái quán chín mươi hai tầng Cơm sôi gạo nhảy tưng bừng Bán buôn nuôi mẹ cầm chừng đợi anh. Bác mẹ già phơ phơ đầu bạc Con chàng còn trứng nước thơ ngây Có hay chàng ở đâu đây Thiếp xin mượn cánh chắp bay theo chàng. Bước cẳng xuống tàu, tàu khua rổn rổn Tàu Nhựt Bổn lấy nước Châu Thành Anh với em phải nói cho rành Để anh lên xuống nhọc nhằn thân anh. Bước lên ba bước lại ngừng Tuổi em còn nhỏ chưa từng làm dâu Làm dâu khó lắm ai ơi Vui chẳng dám cười buồn chẳng dám than (Làm dâu khó lắm anh ơi Bát cơm đôi đũa cũng nhờ tiếng anh.) Bước lên cầu tàu Anh mặc áo màu sơn nhiểu Bước xuống cầu củi Anh mặc áo bâu thêu Hiền thê ơi ở lại Nhà Neo Anh về chốn cũ kẻo con mèo nhớ thương. Bâng khuâng bát ngát Em hát thật hữu tình Này em ơi! Căn duyên tiền định xui chúng mình gặp nhau. Bên đây kén dâu, bêb kia kén rể Hai bên đồng sàng Hai bên hai lượng gươm vàng Thác thời thì thác, buông nàng anh không buông. Bước xuống cầu, cầu quằn cầu quặt Bước xuống tàu, tàu lắc tàu nghiêng Anh thương em để dạ đừng phiền E, kiếm người má phấn mặt chữ điền cho anh. Ba năm tượng đất em cũng thờ Lỡ duyên chịu lỡ mới chờ đặng anh Chờ anh cho hết sức chờ Chờ cho rau muống mọc lên bờ trổ bông. Bớ chiếc ghe sau chèo mau anh đợi Kẻo giông khói đèn bờ bụi tối tăm Ghe anh bóng láng, mỏng ván nhẹ chèo Xin anh bớt một mái thả lèo đợi em Ghe anh ba chèo bớt một còn hai Trông vắn trông dài chẳng thấy ghe em. Bậu về ngoài Bắc cho tôi gởi sáu cắt mua bộ kỷ trà Bộ lớn sơn đỏ, bộ nhỏ sơn xanh Rượu sông Tương anh rót đảy họ hàng Lạy đền cha mẹ cho nàng vu quy. Chữ rằng nhi nữ vu quy Làm thân con gái phải đi theo chồng Thân gái có hai chữ thông Bến đục thì chịu, bến trong thời nhờ Tam tùng sách vở còn ghi Bé nương theo mẹ già thì theo con. Con cá làm ra con mắm Vợ chồng già thương lắm mình ơi. Con mèo, con chuột lom xom Để em tao ngủ bây dòm làm chi. Con ơi con ngủ cho rồi Mẹ ra chỗ vắng, mẹ ngồi than thân.
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa
Trăm Năm Trong Cõi Người Ta Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa Chõ Mồm Một Tí Nói Đùa Ace Ơi! |
Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này: | ||
manh thuong (04-04-2016) |
#8
|
||||
|
||||
CA DAO DÂN CA CHÂU ĐỐC
Phần cuối Con cò nó mổ con lươn Bớ chị ghe lường muốn tía tui không? Con ơi ở lại với bà Má đi làm mắm tháng ba má về. Con tôi khát sữa bú tay Ai cho bú thép ngàn ngày mang ơn. Cha chài mẹ lưới con câu Thằng rể bắt cá con dâu mò sò. Cha mẹ ở túp liều tranh Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con. Chim uyên ăn trái nhãn lồng Thia thia quen chậu vợ chồng quen hơi. Chim chuyền nhành ớt líu lo Mảng sầu cô bạn ốm o gấy mòn. Chiều chiều chim vịt kêu chiều Bâng khuâng nhớ mẹ chín chiều ruột đau. Chiều chiều lại nhớ chiều chiều Nhớ người quân tử, khăn điều vắt vai. Chiều chiều lo bảy lo ba La cha mẹ già đầu bạc tuổi cao. Có chồng mà chẳng có con Khác gì hoa nở trên non một mình. Chàng đi Châu Đốc Nam Vang Nỗi sầu em chịu, đa mang một mình. Chim kêu ải Bắc non Tần Nửa phần thương mẹ, nửa phần thương anh Chim khôn lót ổ lựa cành Gái khôn kiếm chốn trai lành gởi thân Chẳng lo thân bậu với qua Lo chút mẹ già đầu bạc tuổi cao. Chàng ơi phụ thiếp sao đành Dưới sông cá lội, trên cành chim kêu. Chàng ơi đưa gói thiếp mang Đưa gươm thiếp vác cho chàng đi không. Chữ rằng họa phước qua môn Chữ giàu dễ kiếm, trai khôn khó tìm. Chồng khôn vợ đặng đi giày Vợ khôn chồng đặng có ngày làm quan. Chuông già đồng điếu chuông kêu Anh già lời nói em siêu tấm lòng. Chùa hư tốn ngói của làng Anh hư cơ nghiệp tại nàng lang dâm. Chữ thương em gánh để đâu Chỉ cho anh vớt kẻo sầu nặng vai. Chồng người xe ngựa người yêu Chồng em khố vải em chiều em thương. Chồng em áo vải em thương Chồng người áo gấm xông hương mặc người. Chiều chiều ra đứng bờ mương Bên tình bên hiếu biết thương bên nào? Còn cha gót đỏ như son Đến khi cha mất gót con chôn bùn. Có chồng mặc kệ có chồng Còn đi chơi trộm kiếm đồng mua rau. Có chồng mặc kệ có chồng Còn duyên anh ẳm, anh bồng, anh thương. Có chồng năm ngoái năm xưa Năm nay chồng bỏ như chưa có chồng. Còn cha còn mẹ thì hơn Không cha không mẹ như đờn đứt dây. Cơm sôi chắt nước bớ mình Đừng cho cơm nhảo má rầy đến anh. Chàng về cho chóng mà ra Bỏ em chờ đợi sương sa lạnh lùng. Chim bay về núi tối rồi Để em toan liệu rửa nồi nấu cơm. Chim uyên xuống giếng tha mồi Thấy em đau khổ đứng ngồi không yên. Cha mẹ già ăn những cá thu Bắt con bỏ đói mù mù tăm tăm. Cố mang gông , tay bồng con đỏ Trời hỡi ông trời, vợ nhỏ thương hơn. Chết ba năm, anh cũng hiện hồn Đầu thai chim điểu xem em phụng thờ ra sao? Chùa hư ngói đổ, ông phật gỗ cũng rầu Chín chuyên chê bậu lập lầu treo chuông. Con chim se sẻ nó đẻ cột đình Bà ngoại đẻ má má đẻ mình em ơi. Cửa Tam Quan có bốn chữ đề Anh mắc vòng lao lý em chớ hề viếng thăm. Chữ Trung chữ hiếu còn thiếu chữ ân tình Đạo chồng nghĩa vợ, sao mình vội vong. Chừng nào cầu sắt gãy hai Sông Sài Gòn lấp cạn anh sai lời nguyền. Có than có thở có nỗi phân trần Tóc không se lại rối, ruột anh không giần lại đau. Cầm cây viết nhỏ, anh khẽ bỏ xuống cái giếng vàng Dù anh thi không đỗ, em cũng bảo toàn mẹ cha. Con quạ đen lông anh kêu bằng con ô thuớc Em có chồng rồi , vô phước anh thương. Con cá dưới sông con lội con nhào Đường chông gai anh đừng có phụ Chỗ sang giàu em không ham. Cây đa trốc gốc thợ mộc đang cưa Anh với em tuổi tác đã vừa Tại cha với mẹ kén lừa sui gia. Cần Thơ, Vàm Sáng, Ba Láng, Phong Điền Anh thương em cho bạc cho tiền Đừng cho lúa gạo xóm giềng cười chê. Con chim bị ná, con cá bị câu Anh với em ý hiệp tâm đầu Đôi bên cha mẹ làm sầu đôi ta. Con vợ lớn đánh con vợ nhỏ Chạy ra cửa ngỏ cắm cổ kêu trời Nhất phu lưỡng phụ ở đời đặng đâu. Cha tôi già mẹ tôi yếu Em tôi còn nhỏ xíu Không ai trải chiếu đắp mền Bổn phận tôi báo bổ ơn đền mẹ cha. Chẳng thà tôi ăn rách mặc rưới Lang thang lưới thuới Để cha mẹ ăn no mặc lành Nghĩ công ơn cha mẹ sanh thành dưỡng nuôi Chẳng thà tôi bận rách rưới Lang thang lưới thuới, để cha mặc đồ lành Cám ơn cha mẹ sanh thành vợ tôi. Con chim bay mến cội, con cá lội mến đìa Dầu em đây có chồng xa cách mấy năm Thì em phải trở về thăm mẹ với cha. Cây khô chết đứng giữa đồng Mầng dâu trăm chuyện, mẹ chồng còn chê Mẹ chồng đã lớn còn quê Mầng đâu đủ chuyện, mà chê nổi gì Chim kêu về núi, con gà dưới suối nó gáy chầu đôi Đêm năm canh anh không ngủ lại ngồi Đêm đêm nghĩ lại bồi hồi lá gan. Con ơi con ở với bà Má đi mầm mắn tháng ba má về Má về có mắm con ăn Có khô con nướng có em con bồng. Cò ke cút kít cù nhằn Không ai uống rượu cho bằng ba tôi Uống rồi ngã tới ngã lui Đút đầu vô bụi lú đuôi ra ngoài. Cúc dưới sông kêu bằng cúc thủy Sài Gòn xa chợ Mỹ cũng xa Viết thơ thăm hết mọi nhà Trước thăm phụ mẫu sau là thăm em. Chim đa đa đậu nhánh đa đa Chồng gần không lấy, đi lấy chồng xa Một mai cha yếu mẹ già Chén cơm ai bới , bộ kỷ trà ai dâng. Cha mẹ giàu thì con thong thả Cha mẹ nghèo con vất vả gian nan Sáng ngày lên núi đốt than Chiều về xuống biển cào hang cua cồng. Cách sông cách thủy Em se sợi chỉ bắt cầu Mười hai tấm ván, em lập cái quán chín mươi hai tầng Bán buôn nuôi mẹ cầm chừng đợi anh. Con gái bên Đông lấy chồng bên Tống Tay cầm dùi trống miệng thổi ống tiêu Lòng dặn lòng ai đổ đừng xiêu Ví như Kim Trọng Thúy Kiều thuở xưa. Chiều chiều ông Nữ đi câu Sấu ăn ông Nữ biết đâu mà tìm Tìm vàng tìm bạc dễ tìm Tìm cha tìm mẹ khó tìm em ơi. Cá rô ăn móng dợn sóng bờ đìa Ba không thương má, má lại vặn khóa bẻ chìa Chìa hư ống khóa liệt Hai đứa mình cách biệt xa nhau. Chim sâu lót ổ thềm đìa Em ơi chìa hư ống khóa liệt Cho hai đứa mình tư biệt ba bốn tháng nay Cơm ăn chẳng đặng mà áo gài hở bâu. Cá rô ăn móng gợn sóng dưới đìa Ba không thương ba lại vặn khóa Má không thương má lại bẻ chìa Chìa hư ống khóa liệt hai đứa mình từ biệt mẹ cha. Châu chấu phực bóng đèn chạo hực Nhền nhện giăng đón bắt chuồn chuồn Từ dưới tôi lên đây quá đổi xa trường Kết duyên đây không đặng đoạn trường biết bao. Con chim trên nhành bẻ lá Con cá dưới biển hóa long Cá lòng tong ăn bóng ăn rong Anh đi lục tỉnh giáp vòng Tới đây ông trời khiến đem lòng thương em. Con chim nho nhỏ ăn trên đám cỏ Anh gương cung bắn nó, nó chẳng có bay Anh thương em tám chín năm nay Còn một năm nữa, cắt tóc giao tay Lòng anh thương ai biết, dạ trời còn hay. Cá rô ăn móng dợn sóng dưới đìa Ba không thương, vặn khóa Má không thương bẻ chìa Chìa hư ống khóa liệt Đôi ta cách biệt bảy tám năm trường Chim sa cá lỵ, chuồn chuồn lụy rơi. Chanh chua muối chát mật ngọt gừng cay Gừng cay sáu tháng còn cay Muối mặn ba năm còn mặn Tư ngày anh gá nghĩa với em rồi Tám chín năm nay còn một năm nữa mới đầy giáp tay. Cục đá lăn nghêng lăn ngửa Tôi thò tay khéo sửa Cục đá lại lăn đứng Tôi coi không xứng Tôi sửa nó lại lăn dẹp Tôi coi không đẹp Tôi sửa nó lại lăn tròn Này bạn mình ơi, giận thời tôi nói vậy Chớ dạ anh vẫn còn thương em. Con cá đối nằm trong cối đá Sợi chỉ xanh, sợi chỉ đỏ, bỏ lộn sợi chỉ vàng Chim en chim én, chim nhạn chim nhàn Ba bốn con tòng tam tụ ngũ Đậu mai mai rũ, đậu liễu liễu tàn Từ ngày anh xa cách con bạn vàng Cơm ăn chẳng đặng, như Phụng Hoàng bị tên Con mèo trèo lên cây táo Mẹ chồng nương náo, chưởi mắng nàng dâu Bà ơi không sợ bà đâu Bà đừng chửi mắng mà mang tiếng đời Bà cưới tôi có rượu có trầu Có đưa có rước, nàng dâu mới về Tôi về bà nhún bà trề Để con bà ở lại tôi về xứ tôi Xứ tôi là xứ Tân Châu Cũng có ngựa ô, ngựa bạch ngựa hồng của tôi. Dạo chơi quán cũng như nhà Lều tranh có đạo hơn tòa ngói tô. Dao vàng cắt ruột máu rơi Ruột đau chẳng mấy bằng lời em than Dứt tình kẻ ở người đi Cũng như Kim Trọng biệt ly Thúy Kiều. Dậm chân xuống đất, khóc ngất kêu trời Luyên duyên ai gá tiếng đời em mang. Đã mang lấy cái thâm tằm Không tơ vương nữa cũng nằm trong tơ. Dao phai kề cổ, máu đổ tôi không mang Chết tôi tôi chịu chớ buông nàng tôi không buông Đất bằng thủy tổ sinh ra Đời con mau lớn, đời cha mau tàn. Đói lòng ăn đọt chà là Để cơm nuôi mẹ, mẹ già mòn hơi Đi đâu cho thiếp theo cùng Đói no thiếp chịu lạnh lùng thiếp theo (Nắng mưa có thiếp lạnh lùng có nhau) Đi đâu bỏ nhện giăng mùng Bỏ đôi áo lạnh bỏ phòng quạnh hiu. Đêm nằm trách má hờn cha Chỗ gần không gả, gả chỗ xa mịt mù. Đôi ta như vợ với chồng Chỉ hiềm một nổi ông tơ hồng chưa se. Đi đâu đường đất một mình Phất phơ chéo áo giống hình phu quân. Đi đâu xuồn nhỏ bớ nàng Nước vô ai tát cho nàng nghỉ tay. Đêm nằm bỏ tóc qua mình Thề cho bán mạng kẻo tình em nghi. Đem nằnm nghe vạc trở canh Nghe chim vỗ sáo, nghe anh vỗ nàng. Đêm ngồi ôm gối thở than Gối ơi hỡi gối, bạn lang xa rồi Đêm khuya vắng vẻ anh thỏ thẻ hỏi nàng Chồng bậu để bậu có làng hay không? Đồng hồ liệt máy vì bởi sợi dây thiều Anh xa em vì bởi cuộn chỉ điều se lơi. Đi ngang nhà má, hai tay con xá, hai cẳng con quì Lòng thương con má xá gì thân con. Đường nghiêng xe lửa chạy cũng nghiêng Gặp mặt em đây là gái thuyền quyên Lời phân chưa cạn, nước mắt liền vội tuôn. Đi ngang nhà nhỏ Lóng tai nghe rõ, phụ mẫu đánh nàng Tứ bề đóng cửa song loan Muốn vô chịu thế cho nàng đôi roi. Đường đi năm bảy bữa, xe lửa chạy cũng gần Muốn ăn cá trắng chấm với rau tần Muốn rời chốn cũ cho gần mẹ cha. Dao vàng cắt bánh mì Tây Cao non khéo bửa cũng dầy Lòng thương anh vô hạn cha mẹ rầy em hết thương. Đêm qua nằm ngủ sập vàng Trông xuống sập bạc thấy chàng nằm không vội vàng cởi áo đắp chung Tỉnh ra em vẫn nằm không một mình. Đu đủ tía ngọn rau dền cũng tí Khoai lang giâm ngọn mía cũng giâm Mù u chụm lộn với tràm Em giữ sao cho trọn đạo kẻo làng cười chê. Đêm khuya thức dậy xem trời Thấy sao bên Bắc đổi dời bên Đông Làm sao cho hiệp vợ chồng Cho lê hiệp nhãn, cho rồng hiệp mây. Đường Nhà Bàn nó trơn như mỡ Đường ngoài chợ lạnh tợ thâm sương Giăng tay se sợi chỉ hường Kết duyên chồng vợ kiếm đường ra vô. Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc Đất nào dốc bằng đất Nam Vang Một tiếng anh than hai hàng lụy nhỏ Còn một mẹ già biết bỏ ai nuôi. Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc Gió nào độc bằng gió Gò Công Nổi một trận giông lạc vợ mất chồng Đêm nằm nghĩ lại phật phồng lá gan Đèn nào cao bằng đèn ông Chánh Bánh nào trắng bằng bánh bò bông Anh thương em từ thuở má bồng Bây giờ khôn lớn lấy chồng bỏ anh. Đèn nào cao bằng đèn Chợ Mỹ Lộ nào kỹ bằng lộ Cần Thơ Anh thương em lững đững lờ đờ Tỷ như Tôn Các ngồi chờ Bạch Viên. Đêm khuya vắng vẻ thỏ thẻ hỏi nàng Tiền riêng bao chút, vòng vàng mấy đôi Cũng vì duyên nợ lôi thôi Đôi ta gặp gỡ nửa đường đứt dây. Đi bán bánh bò Một vốn mà chín mười lời Em biểu anh cứ việc ăn chơi Để em đi bán kiếm đồng lời nuôi mẹ nuôi cha. Đèn nào cao bằng đèn Sở Thượng Nhân nghĩa nào trượng bằng nhân nghĩa phu thê Dầu anh có lạc Sở qua Tề Năm ba bữa anh cũng trở về thăm em. Đỏ đỏ đen đen năm ba ngày tết Mặn lạt sáu bảy ngày xuân Dầu năm bảy nơi đến nói em hỏng có ưng Thà em ở vậy, cầm chừng đợi anh. Điđâu mà chẳng thấy về Con thơ nhỏ dại, chớ hề viếng thăm Anh cũng muốn viếng thăm mà sợ nàng mang tiếng Giả khách qua đường sớm viếng tối thăm. Đường hành lộ, đường xa cát mã Điệu tình thương khoan đã bớ anh Để em trở về gắn công xây lũy đắp thành Đền ơn cha mẹ sanh thành ra em. Đón em anh hỏi đôi lời Xuân thu ngoại cảnh mấy đời gặp nhau Giận thời nói vậy em ơi Khó thời tại vận mồ hôi tại trời Có thương thì noi cho mau Để anh dựng lễ trầu cau bỏ giềng. Đêm khuya thức dậy xem trời Thấy sao bên Bắc, nước mắt em chảy bên Đông Làm sao cho hiệp vợ chồng Chi là hiệp nhạn Châu rơi từng đoạn Ruột thắt từng cơn Em với anh như gối với giường Dẫu có xa nhau nữa thì cũng đừng tiếng nghi. Dậm chân kêu bớ trời xanh Bỏ vòng dây xuống buộc anh với nàng Chừng nào bể cạn lòng thàng Chừng ấy mới biết dạ nàng thương anh Chừng ấy mới biết dạ nàng thương anh Trời xanh bãi biển cũng xanh Để coi bông cúc ngã nhành về đâu Bông Ngâu rụng xuống gốc ngâu Lòng thương người nghĩa đâu đâu cũng tìm Ngó lên trăng xéo lưỡi liềm Bởi người nghĩa lỗi niềm mẹ cha. Em ơi ở lại đừng phiền Anh đi làm mướn kiếm tiền cưới em. Em đừng bán bạn thuyền quyên Trăm sợi dây chuyền cũng của anh cho. Em nằm ôm gối khóc than Gối ơi là gối bạn lang đâu rồi Em về dọn dẹp loan phòng Mười ba nhóm họ buổi rằm giao duyên. Em đi lên đi xuống cầu dừa Lấy ai có chửa đổ thừa cho anh. Có chồng phải bận bịu theo chồng Đắng cay em chịu nực nồng em phải theo. Em đặng chữ trung, em bất tùng chữ hiếu Em đặng chữ tam tùng, thất hiếu mẹ cha. Em để chế cho ai, mà tóc mai em rành rạnh Em để chế cho chồng, hiếu hạnh em đâu. Em ơi phụ mẫu sanh, để phụ mẫu định Sau em dám tư tình cãi lệnh mẹ cha. Em lén cha lén má Em lấy khóa mở rương Lấy đồ lấy đạc ra ngoài đường chờ anh. Em về lén má Lấy chìa khóa mở rương Quần bao nhiêu em lâý hết Ra tại lộ Đông Dương em đón mình. Em ơi đèn tọa đăng mà em thắp ở bàn thờ Dầu phụ mẫu vặn lên, thì em vặn xuống cho ngọn đèn lờ anh vô. Em ơi, bạc trăm anh đây từng thấy Mà bạc giấy anh đây thấy thường Vái trời qua năm mùa lúa trúng Để anh đây sắm dù hường cho em đi.
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa
Trăm Năm Trong Cõi Người Ta Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa Chõ Mồm Một Tí Nói Đùa Ace Ơi! |
Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này: | ||
manh thuong (04-04-2016) |
|
|
Những Đề tài tương tự | ||||
Ðề Tài | Người Tạo Đề Tài | Trả Lời | Bài Mới Nhất | |
Từ Tem Bì Hồng Kông Đến Địa Danh Hán Việt | HanParis | Café VietStamp | 0 | 20-02-2014 16:39 |
Tứ đại danh tác | huybuixuan | Cùng nhau giải đáp | 0 | 09-05-2010 14:08 |
Tứ Đại Danh tác | theloveofsiam83 | Văn chương | 0 | 05-09-2009 09:15 |
Danh xưng Đồng Nai qua ca dao! | trithuc_nguyen | Cuộc sống đó đây | 4 | 20-12-2008 22:08 |
Những danh y đặt nền tảng cho TIM MẠCH HỌC | Nguoitimduong | Giáo dục - Y tế - Khoa học Kỹ thuật | 3 | 14-01-2008 23:33 |