#1
|
||||
|
||||
Trong khi chờ một mảnh vườn nho nhỏ...
Một người em đã nhắn cho tôi, vài câu ngắn ngủi. Nhưng dù chỉ vài câu, cũng cảm thấy có chút gì đó bâng khuâng. Nhắn rằng: "Từ khi anh trở lại với tem, hình như anh đã khô khan ra hẳn?!".
Tôi đã trả lời lại cho em rõ, việc gắn bó với tem của tôi trước kia, vì những lý do ngoài ý muốn nên đã bị gián đoạn và...mất tin tức của nhau một thời gian rõ dài. Tình cờ trở lại, có thể cũng là một cảm giác từa tựa như hai người yêu nhau rồi xa nhau, bỗng chốc gặp để bỡ ngỡ nhận ra rằng, đã từng có lúc hai ta thề non hẹn biển cùng nhau...Sự trở lại tình cờ này, tôi đã từng có lúc tâm sự vụn lưng chừng ở đây thì phải. Khi gặp lại, có thể có những vồn vập, chăm sóc và năng tới lui là chẳng qua, như muốn kéo lại cái khoảng thời gian đã quá lâu mà không ngó ngàng gì tới nhau. Và điều đó, tôi đã có những thiếu xót với em tôi, mới khiến nhận được những lời trách móc nhẹ nhàng đó... Người sưu tầm tem (hoặc bất cứ bộ môn nào đó), có phải là những người khô khan? Cũng lạ, vì sưu tầm gì cũng là một bộ môn nghệ thuật cơ mà! Mà đã là nghệ thuật, dĩ nhiên không thể không có được một tấm lòng hướng tới chân - thiện - mỹ. Và vì thế, không thể là những "kẻ khô khan tình cảm". Đó là tôi tự bào chữa như thế. Nhưng quay đi quay lại, quả thực, có chút gì đó khô khan từ dạo gần đây. Nhìn lại diễn đàn, thấy thiếu mất một khoảng trời xanh xanh dành cho, thí dụ: thơ, văn, hội hoạ cũng như một góc nhỏ để mọi người có thể trải rộng ra được những suy cảm của chính mình. Nôm na là một góc nhỏ văn chương, mà hoàn toàn không dính dáng gì về tem cả! Tôi đã từng có ý nghĩ này, định một ngày đẹp trời nào đó, sẽ yêu cầu ban chủ nhiệm diễn đàn tạo ra thêm. Nhờ vào đó, sau những giờ phút hồi hộp, căng thẳng, mệt mỏi vì truy lùng tem quý, buôn bán lời lỗ...Mọi người đều có thể thoải mái khi bước chân vào khu vườn nhỏ này, nhẹ nhàng ngồi xuống và cùng nhau hưởng lấy một phút vui. Cho dù có ngắn ngủi, nhưng sẽ là một cảm thụ nhẹ nhàng và tình tứ. Mặc cho những xô bồ cuộc sống như đeo đuổi từng giây phút... Trong khi chờ ban chủ nhiệm đồng ý tạo thêm một mảnh vườn nhỏ. Tôi gửi tạm vào đây một bài viết ngắn của cô em. Rất đơn giản, nhưng với riêng tôi, đó cũng có thể là điều mà không ít người trong chúng ta đã cảm thấy, khi bất chợt trở về một nơi chốn đã từng có lần ghé qua. Đọc xong, thấy vui vui, vì biết rằng chính mình chưa tới lúc quá khô khan, như cô em đã vội nghĩ. kvd. |
8 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn ke vo danh vì đã gửi Bài viết hữu ích này: | ||
Đêm Đông (10-11-2009), chienbinh (18-11-2009), dammanh (11-11-2009), hat_de (11-11-2009), huuhuetran (11-11-2009), manh thuong (11-11-2009), Tien (18-11-2009), tiny (18-11-2009) |
#2
|
||||
|
||||
Serenata, nốt trầm giữa phố đông.
PN - Có nhiều, rất nhiều buổi chiều, khi những vệt nắng loang dần trên bức tường vàng nhạt, thoáng đâu đó đôi ba dấu rêu phong, tôi cảm thấy bềnh bồng giữa một ký ức xa thẳm.
Hoặc có những buổi sáng, khi tựa người vào khung cửa sổ, tôi nhìn thấy bên ngoài là màu xanh non của đọt chuối và nhớ đến những bài thơ tình lãng mạn, rồi mơ một giấc mơ...Đó là những lúc tôi đến quán Serenata, không gian ấy đẹp như một nốt trầm xao xuyến giữa phố thị đông đúc, ồn ã. Quán là một ngôi nhà xưa nép mình trong con ngõ nhỏ, có cái tên mà khi đọc lên, người ta sẽ ngân nga một giai điệu làm đắm say lòng người... Quán nhỏ, bàn ghế cũng... bình thường thôi, giá cả thì không thể gọi là rẻ, thức ăn cũng chưa phải ngon, phục vụ thì... đôi khi hơi lơ đãng. Nhưng, bỏ qua tất cả những thứ đó, Serenata là một không gian tuyệt vời để đắm say, mơ mộng. Bởi ở đó có những góc nhỏ kiến trúc tinh tế, bởi sự thông minh trong bố trí không gian, bởi khiếu thẩm mỹ thật tuyệt khi sắp xếp, bài trí... Từng bình hoa tươi xinh trên bàn, từng chậu kiểng, cây chuối, bụi trúc bên ngoài sân vườn... Mỗi góc nhìn của người đến quán đều được chăm chút thật kỹ. Thị giác được chiều chuộng, thật ân cần... Thế nên, đã có không ít thiếu nữ (và cả quý bà) cứ chọn những chiếc bàn cạnh cửa sổ để mộng mơ... Giữa Q.3, TP.HCM, đất chật người đông, chủ quán cũng không quá tham để chất đầy bàn ghế, nên sự dễ chịu cũng là một điểm cộng cho Serenata. Không khí nơi đây hơi trầm mặc và có chút gì đó u hoài đã làm ngại ngần những người thích ăn to nói lớn... Serenata không hợp với các cuộc gặp ồn ào, chỉ thú vị với những ai thích thỏ thẻ, dịu dàng và có phần hơi mơ mộng. Ở đây, có lần, tôi đã thấy một bàn tay nắm vội một bàn tay, rồi bàn tay nhỏ nhắn rút vội vã như sợ ai nhìn thấy và đôi gò má thiếu nữ bừng đỏ. Ở đây, có lần, tôi đã thấy giọt nước mắt lặng lẽ của một thiếu phụ... Họa sĩ Kimb, người đàn bà đẹp của ngành thiết kế sân khấu Sài thành, trong những buổi chiều không biết cất vào đâu của mình, chị đã luôn chọn Serenata như một nơi để sống cùng kỷ niệm. Cũng ở nơi này, họa sĩ Nhã Bình – con người tài hoa vắn số từng đến cùng bạn bè để chuẩn bị cho các thiết kế sân khấu... Trên tầng gác nhỏ xinh của Serenata đã diễn ra cuộc trưng bày ảnh của họa sĩ Nhã Bình nhân dịp giỗ đầu của anh. Ngoài những họa sĩ, diễn viên, Serenata còn là điểm dừng chân của không ít nhà thơ, nhà văn bởi nét lãng mạn của nó. Serenata với tôi đẹp nhất chính là không gian yên ả, màu sắc trầm lắng và những góc nhìn tuyệt đẹp... Và những khi lòng bối rối, những lúc muốn tĩnh lặng... tôi thường đến nơi này. Mai Vi (báo Phụ Nữ Chủ Nhật) ****** Em gái vừa nhắn tin thế này: "Bài "Serenata..." đó hỏng phải của em, của một tác giả tên là Mai Vi (báo Phụ Nữ Chủ Nhật). Em đọc và copy lại, quên để tên tác già. Anh sửa lại kẻo họ kiện nha (em mà viết thì còn...hay hơn nữa đó ) Bài được ke vo danh sửa đổi lần cuối vào ngày 11-11-2009, lúc 00:39 |
7 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn ke vo danh vì đã gửi Bài viết hữu ích này: | ||
Đêm Đông (10-11-2009), chienbinh (18-11-2009), dammanh (11-11-2009), hat_de (11-11-2009), huuhuetran (11-11-2009), manh thuong (11-11-2009), Tien (18-11-2009) |
#3
|
||||
|
||||
Nghe nhạc chút nha.
Dưới đây là "Canon" của Pachelbel dưới sự hòa âm và điều khiển của cố nhạc trưởng Herbert Von Karajan. Canon In D Major |
#4
|
||||
|
||||
Second Chance
(by 38 Special) Since you been gone I feel my life slipping away I look to the sky And everything is turnin' gray All I made was one mistake How much more will I have to pay Why can't you think it over Why can't you forget about the past When love makes this sound babe A heart needs a second chance Don't put me down babe Can't you see I love you Since you been gone I've been in a trance This heart needs a second chance Don't say it's over I just can't say goodbye So this is love Standing in the pouring rain I fooled on you But she never meant a thing And I know I ain't got no right To ask you to sympathize But why can't you think it over Why can't you forget the past I never loved her I never needed her She was willing and that's all there is to say Don't forsake me Please don't leave me now A heart needs a second chance You've been gone, and I've been in a trance This heart needs a second chance Don't say it's over I just can't say goodbye Please forgive me and forget it Why can't we talk it over Why can't you forget about, forget the past (A heart needs a second chance...) When love makes it sound bad (My heart needs a second chance...) Don't put me down, babe You've been gone, and I've been in a trance This heart needs a second chance Don't say it's over I just can't say goodbye (A heart needs a second chance...) When love makes it sound bad (My heart needs a second chance...) Don't put me down, babe..... Nghe Tại Đây: |
Công Cụ | |
Hiển Thị Bài | |
|
|