Xem riêng 01 Bài
  #3  
Cũ 31-03-2015, 03:32
HanParis's Avatar
HanParis HanParis vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 19-02-2013
Đến từ: Paris - France
Bài Viết : 4,031
Cảm ơn: 10,439
Đã được cảm ơn 20,202 lần trong 3,980 Bài
Mặc định

Chợt Nhớ Sài Gòn

Năm đó tôi 18 tuổi, vừa thì rớt đại học, lên Sài Gòn tá túc ở nhà người anh để ôn thi lại. Và tôi đã đưa ra nhận định về cuộc sống của mình khi đó “Cuộc đời giống như dòng nước chảy xuôi, êm đềm và lặng lẽ”.



Ngày nào cũng như ngày nào, theo một lịch trình đã định sẵn, sáng thức dậy, lụi hụi đạp xe đến trường, từ quận 8 qua quận 5, khoảng cách không xa cũng không gần, trưa đạp zìa, ăn cơm xong rồi ngủ, chiều học bài, tối coi phim, không thì ra trước cửa ngồi dòm xe qua lại vì tôi không biết đi đâu và vì tôi sợ bị lạc giữa đất Sài Gòn mênh mông rộng lớn này.

Cái vòng lặp tuần hoàn đó cứ quay đều đều như tôi đạp xe đạp vậy, ngày nào cũng đạp. Sao hồi đó, tôi còn trẻ mà cảm giác như người già, đoạn đường đi học không xa đó tôi lạc không biết bao lần. Đường Sài Gòn dài lê thê chạy hoài không hết giống như những ngày mưa tháng sáu dầm dề không dứt, giống như một đứa trẻ khó tính dỗ hoài vẫn không nín khóc. Và tôi thích Sài Gòn từ đó…

Sau này khi đã quen đường, vào những ngày thứ bảy nghỉ học, tôi thường dậy sớm, đạp xe một cách vô định, chậm chậm qua các con đường, cảm giác người Sài Gòn thật bận rộn. Xe cộ đông đúc, nếu thả tôi đi bộ qua đường một mình chắc chắn là tôi không dám.



Trong tôi, Sài Gòn là nơi tập trung của người tứ xứ, mưu sinh đủ nghề để kiếm sống. Đến bây giờ tôi vẫn nhớ như in bức tranh trong buổi sáng sớm đó, trời còn mờ hơi sương, đường vắng xe, hàng cây cổ thụ bên đường cứ rào rạt theo cơn gió lạnh và những người phụ nữ đội nón lá, bịt khẩu trang, đeo găng tay, áo khoác phong phanh ngược gió, đạp xe chở những bó rau to tướng, cố đạp nhanh vào thành phố cho kịp chợ sớm. Họ chạy theo nhau một đoàn khoảng sáu, bảy người. Âm thầm, lặng lẽ…

Trong khung cảnh bình yên đó, tôi nhìn từ trong xe qua cửa kính, cảm giác gì đó không tả được, nhưng tôi không thể nào quên được họ. Tôi cảm nhận được cuộc sống của họ, vất vả đầy nỗi lo toan, giống như cha mẹ tôi, kiếm tiền nuôi tôi ăn học vậy. Nhưng mỗi người đều có những nỗi vất vả riêng của họ không phải ai cũng có thể hiểu được.

Tôi nhớ có người đã nói với tôi rằng: suốt đời tôi sẽ nghèo nàn vì tôi chỉ nhìn thấy những người nghèo mà không thấy được người giàu. Và ngay lúc đó tôi đã tự hỏi: giàu quan trọng đến như vậy sao? Nhưng có thể người bạn tôi cũng nói đúng, tôi không nhìn thấy được những người giàu không phải vì tôi không thấy mà đơn giản là tôi không chia sẻ được sự giàu có của họ và vì tôi không thuộc tầng lớp của họ. Nhưng tôi biết để có được sự giàu có họ cũng đánh đổi đi nhiều thứ. Mà đôi khi họ phải hối hận vì đã chọn nó…

Nói chung tôi ngơ ngác trước những gì phức tạp của cuộc sống, đối với con nhóc 18 tuổi như tôi lúc ấy chỉ đơn giản là ăn và học nên tôi cảm thấy cuộc sống thật buồn tẻ, cứ êm đềm như dòng nước, không phải suy nghĩ hay lo âu. Tôi cứ ngày ngày đạp xe lang thang qua các con đường Sài Gòn, tôi hay la cà các tiệm sách lớn, coi truyện tranh cọp, đứng lâu đến nổi mấy cô bán hàng cứ dòm hoài…

Ở Sài Gòn tôi ít bạn bè, ngồi học chung nhau một dãy bàn năm đứa con gái, thế là thân. Đều ở xa lên học, gặp nhau là duyên nên thân như chị em. Cuối tuần hay rủ nhau đạp xe lòng vòng ngoài đường hay ghé nhà trọ đứa này đứa kia nấu nướng. Mỗi đứa một nơi, mỗi đứa một hoàn cảnh nhưng bây giờ đều đã trưởng thành, công việc ổn định, gia đình đầm ấm. Chỉ có một người bạn mà đến giờ tôi vẫn không biết tin tức, biết giờ bạn ra sao, có sống tốt hay không, có còn nhớ đến tôi không…?

Thời sinh viên ngắn ngủi, chớp mắt đã trôi qua, nhìn lại thấy mình đã già, không còn rảnh rỗi mà chạy lòng vòng các con phố nữa, không còn lãng mạn một mình đạp xe trong mưa nữa, Sài Gòn cũng đã xa xôi, chỉ còn lại những kỷ niệm đầy ắp trong đầu, đôi lúc cứ trở về, mơ hồ trong tiềm thức…!



Chân dung tác giả



__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa

Trăm Năm Trong Cõi Người Ta
Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi
Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa
Chõ Mồm Một Tí Nói
Đùa Ace Ơi!
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
4 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
hoavienquanbl (31-03-2015), manh thuong (31-03-2015), nam_hoa1 (01-04-2015), Tien (05-04-2015)