Ðề Tài: Ngày 17 tháng 5
Xem riêng 01 Bài
  #5  
Cũ 17-05-2014, 15:55
stamp-history's Avatar
stamp-history stamp-history vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 10-04-2012
Đến từ: Cần Thơ, Việt Nam
Bài Viết : 1,095
Cảm ơn: 4,084
Đã được cảm ơn 4,977 lần trong 1,016 Bài
Mặc định

Những lúc tỉnh, bà tự nhủ, dù có
chết nhất định phải bảo vệ Đảng,
bảo vệ công tác bí mật và các
đồng chí lãnh đạo Đảng. Có lần bà
chửi vào mặt Bát Tạo, tên tay sai
đắc lực của Pháp khi hắn đến dụ
dỗ bà.
- Đồ chó săn cho Tây, chúng
bay bắt được tao muốn làm
gì tao thì làm, tao không sợ
chết đâu.
Lần khác bà lại nhổ vào mặt tên
Bie, hắn tức tối cầm kìm nhổ răng
bà và cho tiêm thuốc độc vào
người bà. Từ đó, bà không nói mà
chủ có ú ớ ra hiệu. Địch đưa bà ra
Hà Nội khám xem bà câm thật
hay giả, chúng còn cài người giả
làm tù chính trị đến cùng xà lim
theo dõi bà. Mọi thủ đoạn đều vô
hiệu, cuối cùng chúng phải trả bà
về nhà lao Vinh.
Trong nhà lao của bọn dế quốc,
anh em tù chính trị vừa thương
xót vừa cảm phục tinh thần dũng
cảm kiên cường bất khuất của bà
đã vận động binh lính tốt nhờ họ
chuyển quà bánh, thuốc men đến
và gửi thư động viên, khuyên bà
giữ vững tinh thần. Bà trả lời:
“Bảo vệ Đảng là lý tưởng
của tôi, tôi không bao giờ và
nhất định không bao giờ tiết
lộ một điều gì bí mật của
Đảng ra trước quân thù, các
đồng chí cứ tin ở tôi”.
Khi những vết thương trên người
giảm bớt đau, bà bắt đầu tìm hiểu
tình hình ở trong lao. Ban ngày bà
câm, ban đêm bà trao đổi với hai
nữ Đảng viên nằm bên cạnh kế
hoạch công tác trong nhà tù như
tổ chức của chị em học văn hoá,
chính trị, lập quỹ cứu tế tạo cho
chị em tuyên truyền giác ngộ binh
lính, làm cho họ hiểu những người
cách mạng không phải là kẻ thù
mà chính là bạn thân thiết của
công nông binh. Một số anh em
binh lính giác ngộ đã trở thành
người giúp đỡ tích cực cho chị
em. Đặc biệt họ mang những tin
tức đấu tranh liên tục vào cao
trào Xô Viết Nghệ Tĩnh vào cho
chị em biết.
Nhưng những đòn tra tấn khốc
liệt và thuốc độc đã khiến bà lâm
bệnh nguy kịch. Các bạn tù hết
lòng chăm sóc, nhưng không thể
nào cứu chữa được. Ngày
17/5/1931 bà hy sinh tại nhà lao
Vinh. Bà có bài thơ “Hồn ta hãy
còn” làm trong những ngày giam
cầm để tỏ rõ ý chí cách mạng:
Chúng ta liễu yếu thơ nhi,
Tinh thần cũng chẳng kém gì
trượng phu.
Trên đầu đế quốc quân thù,
Còn ta, ta quyết đền bù
giang sơn.
… Còn trời còn nước còn
non,
Hãy còn quân giặc ta còn hy
sinh.
Hiện nay, tại phòng trưng bày cao
trào đấu tranh năm 1930 - 1931
và phong trào Xô Viết Nghệ Tĩnh
của Bảo tàng cách mạng Việt
Nam, ảnh của bà được treo ở nơi
trang trọng nhất.
__________________
Nguyễn Đô Na, Quán sân vườn Ngọc Lan, Ấp Thới Khánh, Xã Tân Thạnh, Huyện Thới Lai, TP. Cần Thơ. (DĐ: 01204997290 )
Hãy viết thư cho stamp-history nhé! Cảm ơn bạn.
- Chủ đề sưu tập: Tem & bì thực gửi về: Hoa sen súng, Ếch nhái, kỳ nhong....
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
4 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn stamp-history vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
HanParis (17-05-2014), hat_de (19-05-2014), Ng.H.Thanh (17-05-2014), Poetry (17-05-2014)