Tặng G 3 bài thơ về quê hương của nhà thơ kiêm bác sỹ Thái Anh
CON SÔNG QUÊ
Quê hương tôi có con sông nho nhỏ
Nước trong xanh quanh co chảy qua làng
Tuổi còn thơ đùa nghịch chạy lang thang
Ùa xuống tắm cùng trẻ làng tinh nghịch
Tôi lớn lên nơi làng quê yên tĩnh
Nơi ruộng đồng thẳng tắp cánh cò bay
Nơi bãi bồi bên này con sông nhỏ
Nơi mênh mang câu hát dặm ơ hò
Quê hương ơi những gì quê hương có
Là bốn mùa ngô lúa đổi thay
Con sông vẫn một màu xanh thẳm
Vẫn êm đềm ngày tháng chảy quanh quanh
Tôi theo cha ra sống ở thị thành
Xa con sông tháng ngày quanh quanh chảy
Xa tất cả tình yêu thương nồng cháy
Những êm đềm lưu luyến tuổi thơ ngây
Ba mươi năm rồi tôi trở về đây
Quê hương đã đổi thay nhiều lắm
Những mái ngói sau hàng tre xanh thắm
Và chiếc cầu cong vút bắc qua sông
Tôi đứng trên cầu ngắm mãi dòng sông
Mà cảm thấy lòng mình xao xuyến quá
Quê hương dù có nhiều mới lạ
Nhưng dòng sông cứ thế lững lờ trôi
Vẫn thủy chung dâng nước ngọt cho đời
Sông vẫn thế trọn đời sông vẫn thế
ĐÌNH LÀNG QUÊ EM.!
Em cũng có tuổi thơ chơi rồng rắn
Sân đình làng đêm trăng sáng thật vui
Cây đa cao ,cao lắm.,gốc sần sùi
Em thường níu rễ cây đa đu nghịch
Đình làng em không có con Nghê đá
Có hai Ông voi to bằng đá đen sì
Những bạn trai trèo lên dục voi đi
Người lớn qưở..! Cái thằng này quá nghịch
Những bạn gái chơi rải danh thùy mị
Sợ không dám lại gần nơi quỳ của Ông voi
Cuộn lá đa tròn lại giống cái còi
Thổi toe toe nghe rạch roi từng chập
Tuổi thơ em lớn lên nơi trường học
Trường của em là đình của làng em
Dưới mái đình lời cô giáo dịu êm
Vang vọng mãi trong tâm hồn lớp trẻ
Đình làng em vui là vui như thế
Em đi đâu cũng nhung nhớ quê nhà
Khi một mình xa Tổ Quốc bôn ba
Thèm một chút ngã mình dưới gốc đa thưở bé
Ôi quê hương.! Đình làng và người mẹ
Luôn ở bên mình và mãi mãi trong tâm linh.
TÌNH QUÊ
(* Thưở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ
Ai bảo chăn trâu là khổ
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao..* )
Cái tuổi chăn trâu cắt cỏ hồi nào
Mặt lấm lép , tay bùn , chân đi đất
Quẩy trên vai dành cỏ non tất bật
Đôi chân gầy thoăn thoắt...cỏ đung đưa
Cái tuổi ấy cưỡi trâu qua sông cái
Hô hoán nhau dàn trận pháo đài
Lũ con gái hai bên bờ ném đá
Lũ con trai rượt trâu chạy sông dài
Cái thưở ấy xa rồi , xa lắm
Nhưng vẫn theo ta đằm thắm tình quê
Mỗi một năm có dịp trở về
Tìm lại mấy đứa ngày xưa chơi trận giả
Đứa già nhất đã lên chức bà nội
Đứa con trai nhịch nhất đi bộ đội không về
Đứa con gái nghịch nhất hay khóc nhè
Nay là cô giáo trường làng dạy vẽ
Quê hương và tuổi thơ tôi là thế
Có phút nào mà tôi chẳng nhớ quê
Nhớ triền đê ngày bé đi về
Con sông nhỏ những trưa hè tắm mát
Quê hương tôi đồng mía dài bát ngát
Có nương dâu tít tắp phía bãi bồi
Và đoàn thuyền dong thẳng cánh buồm trôi
Chiều lảng vảng tiếng sáo diều vi vút
Quê hương tôi cũng có mùa lũ lụt
Tuổi trẻ thơ khoái nước lũ tràn về
Được đi thuyền và lội nước tung toe
Mặc người lớn mặt ủ ê buồn chán
Chuyện quê hương kể bao giờ cho cạn..?
Luôn nồng nàn và lưu luyến con tim
Chuyện tuổi thơ chạy nhảy trốn tìm
Đẹp, đẹp mãi như những mùa sim tím !
|