Thà em ra đi, em ra đi mãi mãi. Em quay về làm chi để tim anh lại đau.
TÌNH BƠ VƠ
(Lam Phương, 1973)
Càng nhìn EM: yêu EM hơn và yêu EM mãi,
dù phút êm đềm xa xưa, nay đã đi vào quên lãng.
Trời vào thu, Việt Nam buồn lắm EM ơi!
Mây tím đang dâng cao vời, mà tình THƯƠNG chưa lên ngôi!
Ngày mình yêu, ANH đâu hay tình ta gian dối
để bước phong trần tha hương, EM khóc cho đời viễn xứ.
Về làm chi? Rồi EM lặng lẽ ra đi,
gom góp yêu thương quê nhà dâng hết cho người TÌNH XA.
ANH đâu ngờ: có ngày đàn đứt dây tơ,
một phút TIM ANH Ơ HỜ, trọn kiếp EM VƯƠNG SẦU NHỚ!
Nói đi EM: cả đời mình đã đi tìm, cả đời mình xây ước mơ
cho ngày mộng ĐƯỢC nên thơ; cuối cùng là “tình bơ vơ”!
Cho ANH xin một đêm TRĂNG TRỐI,
tìm đống tro tàn năm xưa dâng hết cho lần yêu cuối.
Rồi từng đêm, từng đêm nhịp bước cô đơn-
EM khóc cho duyên hững hờ,
ANH chết trong mộng ngày thơ.
(Lời được trích chính xác từ tờ nhạc xuất bản ngày 18-05-1973)
Mời nghe Thái Châu:
https://www.youtube.com/watch?v=4Lktmv0afHY