Quay lại   Diễn đàn/Forum VIET STAMP (VSF) > GIẢI TRÍ - THÔNG TIN TỔNG HỢP > Lang thang lượm lặt > Vui ^_^ Vui

Trả lời
 
Công Cụ Hiển Thị Bài
  #1  
Cũ 03-06-2013, 17:36
HanParis's Avatar
HanParis HanParis vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 19-02-2013
Đến từ: Paris - France
Bài Viết : 4,031
Cảm ơn: 10,439
Đã được cảm ơn 20,202 lần trong 3,980 Bài
Talking Những Mẫu Thoại Hoài Niệm Một Thời Bao Cấp

Lại Là Thời Bao Cấp? Nhưng đây là những mẫu thoại Hàn sưu tầm từ net mà nhiều người SaiGon đã 888 trên mạng. Hình như vui hơn buồn, và đối với những bạn từng sống qua tại VN ở giai đoạn này sẽ nhớ về những kỹ niệm xưa thời Sinh Viên, đèo (chở) em qua Cầu Bình Triệu, lụm sắt vụn Kế Hoạch nhỏ hay quậy phá ở tuổi học trò... Điều Hàn ngạc nhiên là họ không hề bạn về việc chơi tem. Khi ấy chỉ chơi tem chui thui? Miếng ăn khi ấy còn thiếu thốn thì mấy ai lại nghĩ đến thú tiêu khiển này nọ? Hàn đăng dần nha, dân mạng thì ba hoa tràn giang đại hãi lắm...












01
Em thì còn nhớ vụ nộp sắt vụn, ông già em cấm ko cho đi lượm nên khuân đâu về cái vành bánh xe tải to tổ bố, cân ra hơn ba chục ký, là người đầu tiên trong lớp vượt tiêu chuẩn nên được biểu dương quá trời. Nhưng vì vụ nộp sắt vụn kéo dài cả tháng mà em chỉ có 1 mẻ này nên đến cuối khi tổng kết thì đứng gần bét.

02
Em thì nhớ ngày đổi tiền nên vào lớp trường cho nghỉ học .vui ghê...

03
BDHV có người đọc thành Bắt D(r)ận Hộ Vợ!

04
Em nhớ năm em học lớp 6 cũng bị bắt làm kế hoạch nhỏ! Môi học sinh phải đóng giấy vụn hoặc 5kg sắt, thế là các anh chị khối 9, 8, 7 (tụi em nhỏ nhất nên được ăn ké) cùng bàn nhau vào Tổng kho Long Bình (Hố Nai - Biên Hoà) lấy mấy cái xe kéo (bánh máy bay nhe!) kéo một lúc 5 quả bom (trái nào nhẹ nhất khoảng 50 kg, trái nặng nhất 500Kg) về, khi kéo gẫy 2 cái xe mà lồng vào nhau để kéo quả nặng nhất đó! Lúc về đến trường đổ cái ào xuống hố cát (hố nhảy xa đó) xong gọi thầy đến cân để tính ra số lượng thiếu đủ để còn tính thêm lúc thầy nghe thấy vậy mặt thầy tím tái hết cả lên rồi thầy báo cho bên phường và đồn CA gần đó.

05
Em nhớ hồi năm 83, đi vô bệnh viện thăm người nhà thấy cái bảng to tướng : "Xưởng Đẻ". Nghe nói cái mỹ từ này một số BV ở SG thời đó vẫn dùng.

06
Quảng Bình những năm tháng chiến tranh ác liệt. Bộ đội tiền tuyến đi đâu cũng phải ngang qua QB, mà qua QB thì phải vào nhà dân ở. Dân QB lại hay có tật xin nón cối của chú bộ đội.
- Chú cho tôi cái nón cối đi.
Có một chú bộ đội ko muốn cho nón của mình nên tìm cách thoái thác.
- Tôi đi vào bác ạ
- VàoNam thì có thể hi sinh, mất nón, thôi chú cho tôi đi
- À tôi đi ra mà.
- Đi ra thì được cấp cái mới, chú cho tôi đi.
- Uhm, à tôi đi ngang bác ạ.

07
Có những lúc giá nhà mặt tiền rẻ như cho (đi nước ngoài, cần tiền bán gấp), thời đó dại quá chỉ biết nghĩ nhà mình có nhà nước cấp, cho thuê rồi, cần gì mua nhà nữa => có bao nhiêu gửi tiết kiệm, lúc đổi tiền quy ra mua được mấy bát phở (Cái này mẹ em nay những lúc vui chuyện nhắc lại thời xưa).
Lúc đó đôi khi chỉ mong bị bệnh để mẹ cho ăn phở, hay đi khám BV Nhi đồng, giả bộ khóc nhè tí mẹ mua đồ chơi cho.
Thời đó bọn em đi bộ coi phim từ nhà thờ Chí Hoà, đến rạp Đại lợi (Chợ Phạm Văn Hai), hết vé, quốc tiếp ra Minh Châu, lại hết vé, đi tiếp đến Phú nhuận....cũng hết nốt, cuối cùng vòng về bằng đường ngã tư bảy hiền, cũng không xa mấy nhỉ? Nhưng lúc đó toàn một lũ nhóc chỉ mới 7-8 tuổi. Rồi mua thuốc súng về tự làm pháo, em chuyên trị quấn bằng vé số, đầu tiên phải đóng ngòi trước, sau đó nhồi thuốc vào, rồi bịt lại bằng đất sét, hồi hộp phết, chỉ sợ bay ngón tay, tết đem ra đốt nổ đã lỗ nhĩ.
Rồi thèm kẹo mà không có tiền mua, em lấy đường cát (loại vàng khè) vắt chanh vào, trộn lên rồi leo lên mái nhà phơi khô, đem xuống ăn cũng đỡ ghiền. Thời đó, chỗ em có 2 món khoái khẩu mà nhiều học sinh hay ăn, em cũng thèm nhưng ít khi có tiền mua: 1/ Bã dừa sau khi đã vắt lấy nước cốt, trộn với đường nấu chảy đóng thành từng thanh. Lõi dứa thải ra từ NM đồ hộp Tân Bình, xỏ cây tre vào chấm muối ớt ăn.

08
Q = Thời đó có xài condom ko các bác nhỉ?
A = Có bác ợ, em nhớ có mấy cô cán bộ phụ nữ đến phát cho nhà em miễn phí, em lấy ra thổi bong bóng chơi thích quá trời vì thổi được to mà nó lại dai, bền hơn mấy cái bong bóng bên ngoài bán rất nhiều.

09
Bây giờ còn bánh chao không các bác hen? Bánh trung thu thời đó tí xíu, hết trung thu thì đại hạ giá, hết đại hạ giá thì ép làm bánh chao. Trung thu không có lồng đèn, làm xe lon có cây tre đẩy. Món ăn thường bán trước cổng trường, cùi thơm, nước đá bỏ màu đỏ + đường hóa học, kẹo ớt mút xong miệng đỏ lè, cao cấp là kẹo bông gòn. Xe chạy xăng nhưng chơi luôn dầu lửa, kèm theo bình xăng nhỏ để mồi, nên nghề phục hồi bougie cũng có đất sống.

10
Q=VN Airline đầu thập niên 90 : Hôm nay có mì bò và cơm heo, anh dùng gì?
A = Thích khoái ăn sang (Sáng Ăn Khoai) cơ!


11
Hôm bữa đọc bài báo nói về anh kia có cái thú đi sưu tầm những vật phẩm thời bao cấp...Gom nhặt riết nhà không còn trống chỗ nào cả bị vợ nhằn quá xá!

12
Cái vụ mang theo can xăng thì cũng đúng như bác C. nói nhưng với một số người thì bình xăng là để chứa hạt tiêu hoặc cà phê, chỗ em (Hố Nai) vào thời đó thường dùng mấy chiếc Et Tăng Đa (em quên viết chính xác nó ra răng rồi!), xăng thì lấy bình nhựa đeo ở cổ xe còn bình xăng thì chứa hạt tiêu hoặc cà phê (khoảng vài Kg) rồi chạy từ dầy giây hoặc xa hơn nữa về đến chỗ em là dư sức nuôi gia đình rồi!
Sau này tụi ba chỉa với lại tụi kinh tế nó là gắt làm hết thuốc nên lại đói!
Bởi vậy thời đó mới có câu vè:
Công an, thuế vụ, kiểm lâm
Trong ba thằng đó anh đâm thằng nào
Thể theo nguyện vọng đồng bào
Trong ba thằng đó thằng nào cũng đâm

13
Thời đó mà không bao cấp thì một bộ phận lớn nhân dân hổng biết sống bằng cái gì trên một đất nước điêu tàn đổ nát như thế, tuy là ít, tuy là cực, nhưng mà nhờ đó bao nhiêu gia đình vượt qua cơ hàn, cho con học hành, nghiến răng chờ tới ngày mởi cửa, chỉ tiếc là cái sự phát triển chưa được như mong ước .
Thời bao cấp có quá nhiều sáng kiến mà nay nghĩ lại thấy vẫn khâm phục, cái khó ló cái khôn, thợ thầy ai cũng vắt óc suy nghĩ cách nào để tồn tại, do vậy khả năng phát mình sáng chế hết sức phong phú .Cũng thời đó, sức chịu đựng của con người thể hiện quá ngọan mục, nhiều người chỉ ăn một bữa trong ngày, làm việc quần quật 8-10 tiếng, đạp xe đi về 30km, nuôi con, tắm heo, xếp hàng, hứng nước, đi bán tiêu chuẩn, lấy số mua dầu hôi, chờ than củi, chờ gạo ...tất tật mọi việc đso trong một ngày dồn lên một cơ thể người lớn 50 Kg, chuyện tưởng chừng không thể mà có thật . Thế mới tài tình .
Bây giờ chúng ta đi siêu thị, chen một chút, xách nặng một chút là về nhà thở dốc, phàn nàn râm ri, thiệt là quá đáng!

14
Vui nhất thời bao cấp là uống bia và ăn bún chả! Cứ cuối tuần là khu tập thể của em lại tòan mùi thịt nướng, bia thì được chứa trong cái bình tong Trung quốc rồi ném xuống giếng để ướp lạnh. Công nhận ta có nhiều sáng kiến thật!
Bây giờ ngồi máy lạnh ăn bún chả nem cua uống bia Đức bia Tiệp mà sao chẳng thấy ngon! Muốn tìm lại cái hương vị của các món ăn thời bao cấp sao mà khó quá, có lẽ là chẳng bao giờ còn có thể tìm lại được!

15
Thuốc lá Hoa Mai thì em chuyên môn xách đi bán, vì nhà đâu có ai hút thuốc. Thêm một món nữa là bỏ mối đá cục. Nhà em có cái tủ lạnh, ngày làm được 2 cữ, 6g sáng dậy bỏ 1 cữ, 6 giờ chiều thêm cữ nữa. Bữa nào cúp điện coi như ... móm. Coi vậy chứ mỗi ngày được khoảng 3 đồng, tháng cũng cả trăm (năm 80-81). Trong khi lương cán bộ trung cấp thời đó khoảng ...100 đồng.

16
Thời đó ai có chiếc babetta của Tiệp Khắc củng là ngon lắm rùi. Xe bus nội thành thì xài xe Karosa màu xanh hoặc đỏ vàng cũng của Tiệp.. Em nhớ có lần may mắn được đi Đà Lạt bằng xe này.. có đoạn xe chạy đến 100km/h.

17
Em là con bộ đội, ở trong khu sân bay cách ly với bên ngoài nên em lúa lắm, cứ như trong rừng, mỗi tuần bên quân đội có tiết múc phát kem que làm bằng đá đường, em cứ xách cái thùng đựng đá của bà cô học bên liên xô về cho bà già đi lấy kem cho mấy chị em ăn. Ông già thì được bà cô cho cái sườn xe đạp tiệp khắc ( cho cái sườn thôi, không có bánh xe, tay lái ), ổn quý lắm nên treo lên đánh bóng hoài, dàn dụm mãi mớ có tiền mua thêm mấy bộ phận về ráp thành cái xe đạp hoàn chỉnh cho bà già đi làm, đi chợ. Nhà nuôi heo tương đối nhiều, nên em hay tắm cho heo.

18
Thời bao cấp, nhà em ở nông trường cao su, gia đình nào có nhiều con, đến đợt lĩnh thịt heo hay cá tươi là ăn mệt xỉu luôn, nhớ nhất là những đợt chờ làm thịt heo, mổ chia ra đến gần 2 giờ sáng mới lãnh được, trạm xá nông trường thành lò mỗ heo, có chú bị heo cắn đứt ngón tay giờ chết tên Ba cụt luôn...

19
Thời đó bà cô ruột em là trưởng ca ở nhà máy Dệt Thống Nhất, mỗi kì mà bên đó mổ heo để phát thịt thì thường đưa về nhà em ở gần đó để mổ, hôm mổ và mấy bữa sau đó ăn cháo lòng thấy sợ luôn, được cái lâu lâu có bữa vậy nên cũng co cái ăn.

20
Hồi đó chả có gì ăn nên không có gì để nhớ! Kinh nhất là món : bobo. Bobo với lại bắp đỏ (tuy nó màu vàng nhưng vẫn gọi là bắp đỏ) ăn độn với cơm, chán thì bung lên cho ít đường cuc vào để đỏi món cứ thế mà xoay tua!

21
Hồi đó chả có gì ăn nên không có gì để nhớ?
Có chứ bác :
- Kẹo Hải Châu
- Thuốc Tam Đảo, Du Lịch, Sài Gòn xanh
- Mì sợi
- Mì ăn liền dạng 1 kg - 5 kg / túi
- Cá biển xúc bằng xẻng (theo tiêu chuẩn), hồi đó kho lên ăn vẫn ngon, bây giờ ăn xong chắc nổi mề đay quá ... Phù
- Chao, rau, muống, đường thẻ... mua của hợp tác xã tiêu thụ phường...

22
Buổi sáng, ông bà gia sai chạy ra đặt cục gạch xếp hàng mua cá.
Lát sau chạy ra, ai vứt cục gạch của mình đi mất rồi!

23
May là hồi ấy, tuy nghèo mà ít bệnh.
Khổ thân, con cái bệnh, người lớn không lo lắm. Chẳng may heo gà bị bệnh, ông bà già lo sốt vó.

24
Bác nào còn nhớ : Vỏ xe đạp nội địa hồi đó hiệu gì thịnh hành nhứt ?
Đá lon nhà các bác bán giá bao nhiêu một cục còn nhớ không ?
Thuốc Hoa Mai và BCT bao nhiêu một gói ? Lương tháng công nhân bậc 5 bao nhiêu ?
Bác nào nhớ được mấy cái giá cả sau mấy lần đổi tiền mới là siêu sao nè !
Phim nào của Tiệp mà chen nhau coi có người chết ngộp ?
Phim XHCN nào có diễn viên hở Dzú lần đầu công chiếu tại SG ?
Xe Babetta có mặt ở SG lần đầu tiên ở chợ Gia long năm nào ?

25
Em nhớ cơm gạo lức muối mè. Hồi ông bà già đi đâu xa là làm cho 1 lon gigo muối mè. Mấy anh em ăn cơm thì ít, lấy muối mè ra ăn không thì nhiều.

26
Em chỉ biết thuốc rẻ nhất là thuốc "Quốc Hùng" (trong nam mới có), 50 điếu trong một bao tròn, toàn lá đu đủ và khoai mì không thôi.

27
Sông Cầu là đầu câu chuyện
Sa Pa đứng xa không tiếp
Ba con năm (555) đang nằm cũng dậy!
Trâu đen ăn cỏ
Trâu đỏ (máy cày) ăn gà!
Một người làm việc bằng hai
Để cho cán bộ mua đài, mua xe!

28
Bác nào đã nếm cám rang chưa? Cám rang khô, trộn thêm chút đường, thế là thành "cao lương mỹ vị" rồi. Chỉ có điều khi ăn cấm nói cười vì sẽ hít bột cám vào phổi, sặc ho cả tiếng đồng hồ, muốn chết luôn !

Ngoài ra:
- Bánh "nắp hầm" = bột mỳ + bọ mạt + đường -> nướng vàng, hình tròn dẹt giống nắp "tăng-xê" cá nhân ở các TP
- Phở "không người lái" = bánh phở + hành tươi + nước hầm xương + không có thịt (thịt = pilot, không thịt = không người lái)
- Kẹo bi: Tròn, to bằng viên bi ve, làm bằng đường đen + than cục (vì hầu như quá nửa là có sạn, than bên trong), có thể để trần hay bọc trong giấy báo.
Sau này (những năm 1970) xuất hiện món quá ngon (nhưng khá mắc, thỉnh thoảng đc nếm chút thôi) : Lương khô TQ, loại cho lính và loại cho SQ.

29
Phở không người lái ăn còn đỡ hơn mì không người lái, mì mà mốc sợi mì ăn hôi và có vị chua nữa, em còn nhớ giá một tô là hai hào (1970-1976).


30
Thời đó nhà em ở Hội An..cách Đà Nẵng 28km thôi mà muốn mỗi khi đi Đà Nẵng thì cứ có mặt ở bến xe từ 4-5h sáng, lên được xe là mừng..xe than nên có cái dốc vĩnh điện chút xíu mà phải xuống đẩy mới qua được..hôm nào mưa gió than chậm bén thì coi như đi từ mặt trời chưa mọc cho đến mặt trời đi ngủ mới hết 28km.


__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa

Trăm Năm Trong Cõi Người Ta
Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi
Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa
Chõ Mồm Một Tí Nói
Đùa Ace Ơi!

Bài được HanParis sửa đổi lần cuối vào ngày 05-06-2013, lúc 14:46
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
8 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
hat_de (07-06-2013), HuyNguyen (07-06-2013), manh thuong (05-06-2013), nam_hoa1 (14-06-2013), temhp88 (07-06-2013), ThinhVuongVu (07-06-2013), tranhungdn (05-06-2013), vu.huy65 (11-06-2013)
  #2  
Cũ 05-06-2013, 14:50
HanParis's Avatar
HanParis HanParis vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 19-02-2013
Đến từ: Paris - France
Bài Viết : 4,031
Cảm ơn: 10,439
Đã được cảm ơn 20,202 lần trong 3,980 Bài
Mặc định

31
Em thì nhớ sáng ra bà già phát cho mấy anh em mỗi thằng 1 củ khoai luộc ăn đi học, trong nồi cơm thì lúc nào cũng có độn khoai và mì, nhưng hồi đó quất khí thế luôn.

32
Em nhớ hồi đó ai mà mập thì được coi là sang, nên một số bà đua nhau ăn cho mập để rồi bây giờ tích cực đi giảm cân.

33
Vỏ xe thì em nhớ có Sao Vàng và sau nữa là Hóc Môn.
Phim có đông người xem rạp nữa là Thầy lang nhưng phim này của Ba Lan.
Phim có sex nguyên con từ phía sau chiếu tivi là Con đường đau khổ tập 1, lúc mấy ông lấy ống nhòm xem cô nàng tắm sông.
Babetta hình như có năm 84. Thuốc Hoa Mai bằng giá Đà Lạt, mấy tiền bối nhà em hút toàn Vàm Cỏ và thuốc bó 100 điếu.

34
Thời đó nhà nào có TV cửa xập của Nhật là oách phết, em nhớ bà già em cắn răng bỏ 2 chỉ vàng mua cho con coi đá banh 82, thu qua đài Hoa Sen 1 (HN) chỉ là quay lại. Lúc hư thợ mở ra có cả chuột ở trỏng, cắn tanh banh. Máy Akai thì ông già xử thời tiếp quản, có mấy cái băng cải lương Thúy Kiều, Người phu khiêng kiệu cưới hay Thoại Khanh Châu Tuấn nghe miết, nhão thấy gớm.

35
"Trên Từng Cây Số" Phim truyền hình với nhân vật Đê-a-nốp đẹp trai dã man và Bôn-ba-ta hài vãi lúa.

36
Lục trí nhớ thì em nhớ thêm một nghề độc thời đó là bơm mựt bút bi.
Thêm một nghề nữa đó là hàn dép nhựa Bác ơi!

37
Câu rao của dân mua phế liệu: Ai có sắt vụn, sắt cây, sắt ống nước, bình gaz, bếp gaz, bình chữa lửa đồ bán hôn. Áo ba đờ xuy, quần jean cũ, dép sapo cũ bán hôn...
Nhà em hồi đó có mấy anh CA bảo vệ toàn dân Bắc, rảnh rảnh mấy ảnh hay lấy dao hơ lửa ngồi hàn dép nhựa, hàn thau. Thời bao cấp còn một thứ xài than nữa là bàn ủi.

38
Có món Lương khô Bích Chi, thời của em sau các bác nên ko bị ăn bobo... giờ kiếm lương khô như cũ thì ko có, loại mới trong siêu thị ăn ko giống nữa, còn bobo thì giờ là cao lương thiệt đó nha.
Thèm...

39
Thời bao cấp hay được hưởng món ngon, bây giờ ăn cái gì cũng không thấy ngon, ấy là bất hạnh nhất. Thực bất tri kỳ vị mà.

40
Hehe, có bác nào nhớ giá cây cà rem năm 78 không? Hồi đó là sau đổi tiền, giá cà rem là 5 chục tiền VNCH, bằng 1 hào tiền mới. Tờ năm chục cũ được xài tới tận năm đó.

41

Xăng dầu rất hiếm, được phân phối theo tem phiếu, thỉnh thoảng lại thấy cây xăng có bảng đề chữ ' BÁN TỰ DO ' !
Pó tay!

42
Nhớ khoảng năm 88-89 học sinh phải đi lượm hạt chàm làm kế hoạch nhỏ, hạt chàm là hạt gì chả biết nhưng có rất nhiều ở sân trường, lượm từng hạt, tách cái "râu" màu vàng ra bỏ hũ chao hay cái hộp quẹt (diêm) rỗng. công nhận kiên nhẫn thật!

43
Nhậu nhiều thì vợ buồn, nhậu ít thì bạn bè buồn, còn không nhậu thì… mình buồn.

44
Phim "xxx" đầu tiên em lén lút được coi là "Đảo Sư Tử" ở rạp Lệ Thanh A ( giờ là vũ trường Da Đỏ thì phải), phim XHCN (Bulgary?) gì mà tít quá trời là tít từ đầu tới cuối, coi cứ tít cả mắt...!

45
Em khoái nhất cơm nấu chung với khoai lang (giờ vẫn còn khoái). Cơm độn rau má nữa, cũng rất cuốn hút mấy đứa trẻ TP về sơ tán ! Bố mẹ bảo ăn cơm nhà mình sướng vì ko có rau má, nhưng mà trẻ con cứ giãy đành đạch "Con thích ăn "cơm khổ" cơ !", còn món khoai lang thái lát phơi khô nấu với cơm thì bây giờ cũng vẫn thấy thèm !

46
Quê em miền trung du
Ngày hai bữa sắn dù


Miền trung du em ở chính là Vĩnh Phú (tách ra hai tỉnh Vĩnh yên và Phú thọ ngày nay).
Sắn dù (củ mì) là loại sắn có hàm lượng bột cao nhưng vỏ chứa rất nhiều xianua, khi luộc ăn rất dễ bị ngộ độc (say sắn).
Cả tháng trời bọn em ăn sắn: hết luộc rồi làm bánh, nấu xối sắn, cháo sắn...nóng ruột không thể tả nổi.
Mà sắn cũng hết vì lệnh ngăn sông, cấm chợ. Ai mang quá 20 kg sắn khô thì bị đội quản lý thị trường thu giữ.

47

Mấy bác đã ăn đã ăn cơm nếp nguyên 30 ngày chưa? 1977 Mấy chú BĐ đi học ĐH, lương thực có gì cấp nấy. Chơi cấp toàn gạo nếp, làm bếp nhà trường nấu cho cả đám luôn: Khi ấy mới hiểu câu : Ngán như cơm nếp.

48
Nói thêm về thuốc lá, hồi đó em toàn phải hút thuốc 777 hay 999 hoặc Quốc Hùng, một bó 50-100 điếu, mà toàn là lá đu đủ với rác rến không,
có lần đang hút gặp khúc cây nổ cái bép,do đó còn gọi là thuốc củi, lâu lâu tiêu chuẩn có gói Nông Nghiệp hay Vàm Cỏ là sang trọng rồi,tiêu chuẩn khác thì hồi đó độc thân em bán hết, có mấy chị cùng cơ quan thầu mua lại, cái gì cũng mua, có lần em bán trước 3 tháng luôn, túng tiền xuống bán bị mấy chị mắng vào mặt : mày bán trước 3 tháng rồi còn gì nữa đâu mà bán... Hehe.. cúp đuôi đi lẹ.

49
Món ăn khoái khẩu thời học trò món cùi thơm.

50
Q = Em có nhắc thuốc Vàm Cỏ với Nông Nghiệp rồi mà?
A = Chắc là tòan là cỏ thui.
Mà cũng lạ, thời điểm đó tỉnh nào cũng có nhà máy thuốc lá nhưng nguyên liệu thì chả thấy đâu vì lúa còn chẳng có mà ăn nữa chứ thuốc lá, thế mà vẫn có sản phẩm đều đều.
Bên thớt kia em cũng nhắc tới thuốc Vàm Cỏ với thuốc bó 100 điếu rồi. Sau đó là thuốc lá Hoa Cúc của đại gia mù Huỳnh Là.

51
Đến tận những năm 90, áo sơ mi trắng dài đến đầu gối, quần tây đen dài trên mắt cá và...đôi dép Lào trắng vẫn là model của các cô cậu choai choai đất Sài thành.

52
Em còn nhớ phim Vé số độc đắc 82 cười đau bụng. Phim tư liệu em thường đi chung với ông già coi ở đường Lý Chính Thắng, có kỳ ổng dẫn đi coi phim của Canada, coi nhằm phim xxx nhẹ. Còn phim LX thường được coi ở nhà Hữu Nghị, đối diện Tòa đại sứ Mỹ. Dép Lào phải đi với quần Hara.

53
Em còn nhớ một món nữa là nước mắm cô : chả hiểu nó làm thế nào ra một cục đen đen, mang về đun với vài lít nước lã sẽ thành nước mắm: mặn chát, đóng cặn, khắm lằm lặm.

54
Em nhớ hồi đó thầy u nhà em làm công nhân thuỷ lợi, nghèo khổ không tả nổi, ông thầy thì kiêm luôn làm công nhân sửa chữa, sửa được máy hay xe nào là tranh thủ lọc dầu bẩn cho sạch và nhặt thêm tí sắt vụn đem bán. Nhà thì nghèo, u lúc nào cũng phải đi ra đồng mò cua, ốc, tô canh không có nổi một thìa mì chính. Nghĩ lại mà thấy thương thầy u vô kể, cũng may bây giờ thầy u đã được sướng phần nào, thôi thì khổ trước sướng sau vậy.

55
Một dạo rất dài sau giải phóng, mỗi sáng sắp hàng ở HTX phường nhận bánh mì : ruột bánh đen thui, ăn ngay còn đỡ, để chừng 30' ... cứng ngắc - chọi chó dzém bể đầu!
Cái vụ này em nhớ hoài, ông già em làm trong ngành lương thực, sau khi ăn cái món bột mì nắm ngán quá, ổng liên hệ đổi bột với một số lò bành mì, nhưng đổi ít người ta đâu chịu, phải đổi cả bao lớn, đem về cả bao tải bánh mì, đứa nào đứa nấy hồ hởi ăn, còn dư lấy tấm nhựa phủ lên, lấy chăn phủ thêm lớp nữa cho nóng, ăn 3, 4 ngày sau thì bánh mì như cái dùi cui, đánh chó chó chết.

56
Hồi đó hay có màn chiếu phim ngoài trời, ở Hoàng Văn Thụ có bãi chiếu của QK7, em coi một loạt phim LX ở đây: Mátxcơva không tin vào nước mắt, Con đường dành huy chương... Một bãi chiếu khác là ...SVĐ Thống Nhất, em coi ở đây phim hài Xổ số thể thao 82.
Một phim cao bồi của Anh chiếu khá rộng rãi khoảng 80-81 là Tiếng hát chàng chăn bò. Ở số 7 Phan Kế Bính em đã xem một số phim nhưng sau này hình như không được duyệt để phát hành là Bố Già, Thập Tứ Nữ Anh Hào...

57
Bạc đạn xe đạp phải mua từng viên. Có tiền nhiều mới dám chơi nguyên bộ đùm Nhật.

58
Thời đó hình như ai cũng biết ít nhất là sửa xe bác nhỉ, cơ hội học hỏi, xem nhiều hơn bi giờ, nhờ coi sửa mà rành luôn. Bi giờ toàn là thay mới.

59
Cái này gọi là Bánh xe lịch sử. Có cục đường là quá ngon rồi. Giận nhau lấy cục mì này ném u đầu.
Sinh viên thời này không bị chết đói, vì Nhà nước nuôi, nhưng đói cho đến chết. SV thời này được NN bao cấp gạo: 18kg/người/tháng. Thầy giáo thì lại chỉ có 14kg, nhu yếu phẩm cũng ít hơn. Hè về nhà dư gạo đem bán, lấy tiền đi ăn 1 tô phở mậu dịch.

60
Hồi đó em phải collect đồ phụ tùng gần cả năm mới ráp được chiếc xé câm 550 (hàng hiếm).
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa

Trăm Năm Trong Cõi Người Ta
Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi
Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa
Chõ Mồm Một Tí Nói
Đùa Ace Ơi!
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
7 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
hat_de (07-06-2013), HuyNguyen (07-06-2013), manh thuong (05-06-2013), nam_hoa1 (14-06-2013), ThinhVuongVu (07-06-2013), tranhungdn (05-06-2013), vu.huy65 (11-06-2013)
  #3  
Cũ 07-06-2013, 07:39
HanParis's Avatar
HanParis HanParis vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 19-02-2013
Đến từ: Paris - France
Bài Viết : 4,031
Cảm ơn: 10,439
Đã được cảm ơn 20,202 lần trong 3,980 Bài
Mặc định

61
Xe đạp mà có cái đùm của Nhựt hoặc Phamtom bằng nhôm của Pháp là bá cháy, chơi luôn cái líp 16 dĩa 52, sơn xe màu vàng, bộ căm giọt nước ra đồng hồ 4 mặt, giựt le.

62
Một thời để nhớ! Giết gà nhà mình mà giữ bí mật như tình báo.

63
Sáng sớm đang ngũ ngon giấc mà nghe tiếng xe ba gác máy, xe lam thì... có tức chửi thì chửi chứ chẳng ngu lại được !!
Nhưng có những tiếng rao ngọt ngào của những người bán dạo hàng rong thời đó thì mất biệt : ' Ai ... chè đậu xanh ... nước dừa ... hôn !!!??'

64
Chiếu bóng bộ đội mang về làng, 5h có anh bộ đội mang cái loa lên ngọn cây quảng cáo phim chiếu, bà con mang chiếu, ra mua vé mà xem, vì chiếu trong khu đất tụi em hay chơi nên biết đường tắt vô, khỏi mua vé, ai không có tiền thì chờ "xả giàn", lúc chiếu phim xong, vợ, chồng thi nhau ẵm con về, vì đứa nào cũng ngủ gục, 6h tối, mọi người vô nhà, đàn gà vô chuồng.

65
Bia lên cơn thì mỗi khu trong SG có 1 nhãn hiệu, bọn em ở Tân bình hay dùng Hải âu, mà lúc đó đã là 86-87 rồi bác, vừa hết bao cấp mới có món này, sau đó là bia Bock, món này sang quá, em chưa thử.

66
Xe đạp hồi đó chỉ có cái chén chết chỗ giò đạp và canh căm là em thua, phá được hết, kể cả tháo líp chêm miếng cao su cho khỏi bị tuột chó. Chán thắng tay vì hay đứt cáp (thời đó ốc siết cáp là vật không thể thiếu) Em chơi 1 cái thắng chân thôi, ai không biết đi thì mất gót như chơi, tiết kiệm 1 thắng và cả đống dây.

67
Còn vụ sửa bút, cái này chắc chỉ có ở VN, sửa bút mực rồi bút bi luôn, bút bi hết mực bơm vô xài tiếp, lỡ rớt mẻ bi sửa được luôn, cái viên bi nhỏ xíu ở đầu thay luôn.

68
Hồi đó ở khu trường đua PT có nghề vá banh nữa!!!

69
Bây giờ thấy cúm gà sợ chứ nhà em hồi đó nuôi cút và gà công nghiệp hễ toi con nào là rôti con đó. Lâu lâu cải thiện đời sống bằng bẫy chim sẻ, khoái nhứt là ăn cái đầu. À mùa mưa khu em có dế cơm nữa, rang muối nhét đậu phộng ăn bá cháy.

70
Hồi đó khối bác chở bạn gái trong lớp 1 phát leo dốc cầu Bình triệu hay SG, bây giờ dắt cái xe đạp ra đường đã ngại. Mà hồi đó hai người chắc chưa đến 90kg, bây giờ lũ trẻ 1 đứa không đã 90 ký, chở sao nổi.

71
Hồi đó khu Bình Triệu Thanh Đa thơ mọng hơn giờ. Hồi đó em cũng chở ghệ lên tới chổ Fatima rồi quay về.

72
Hồi đầu thập niên 80 biết ai mà có dịp đi máy bay thì em xin đi kế ra TSN. Tới đó mua vé lên sân thượng nhà ga coi máy bay. Lâu lắm mới thấy 1 chiếc bay. Tới 4 giờ chiều là chuyến Air France B747 đi Bangkok. Sau đó thì bảo vệ kêu về. Ra Lang Cha Ca đón xe bus về nhà.

73
Lại nói đến cái món ngon nhất trên đời : món xxx ý. Dạo đó ở MB, đàn bà con gái chỉ có 1 kiểu trang phục : áo sơ mi quần lụa (sa tanh) đen rộng lùng thùng, chẳng biết bên trong "nó" như thế nào, chẳng có thông tin sách báo, lại càng ko có anh-tơ-nét nên đúng là "chẳng biết nó mồm ngang mũi dọc" ra sao. Đến lúc nhìn thấy 1 chị đi diễu hành mặc cái quần thể thao nổi gò lên 1 chút là thằng bé rối tinh ngay. Khi ra nc ngoài, ăn uống có chất chút, lại thấy các em gái Tây ăn mặc sexy thì ôi thôi, đảm bảo ngày có 24h thì dễ đến 18h ở trạng thái ready. Lại mặc quần "Bác Bửu" rộng thùng thình, thằng em lại càng bị cọ quẹt ko thể "easy" đc. Khổ thế, đau kinh khủng chứ sung sướng gì ! Phải mất vài tháng mới quen dần!

74
- Mỳ sợi khô nấu với cà chua : một dạng của nấu bún, em thèm món ấy mà không biết kiếm ở đâu bán cả. Ngày mùa đông trời mưa lạnh, ăn một tô này là nhớ đời.
- Khoai lang khô nấu chè với đậu đen : khoai lang cắt lát, phơi khô rồi đem nấu chè chung với đậu đen. Phải nấu khô thật khô, bẻ từng cục mà ăn, tới tận bây giờ em vẫn nhớ cái vị bùi bùi ngọt ngọt cháy khét của đậu đen.
- Mót cơm cháy ở bếp ăn tập thể : ngày ấy bếp ăn tập thể nấu cơm bằng cái chảo to đường kính cỡ 2m hơn. Anh nuôi khuấy cơm phải dùng cái chèo như là cái chèo thuyền ấy. Canh đến lúc dỡ cơm, mon men lại xin ít cháy đem về chấm mắm ớt. Thế là xong bữa, khỏi tốn cơm ông bà bô.
- Kem que thời bao cấp : có ông bán cà rem dạo đi qua là tụi em xúm lại, có gì thì đổi cái đó từ cái dép nhựa hư, cái các tút đạn nhặt được, ít tấm chì lát trong bình accu, cây sắt, ... Kem ngày ấy chẳng có gì, chỉ nước và đường mà ăn mê mải nhớ đến tận bây giờ

75
Khoai lang hả! Em có bà cô, mỗi lần ghé thăm bà, toàn ăn món khoai lang độn cơm, sau em đặt bà cô em là : Bà Khoai!
Món nước mắm kho, chắc chẳng xa lạ gì nhỉ các bác! Chỉ canh me vớt váng mỡ! khakha...

76
Em cũng chơi trò vợ chồng (làm cô dâu chú rể), xây nhà, nấu nướng với con nhỏ hàng xóm (bây giờ lấy chồng VK Úc òi). Nhà nó bên cạnh luôn bên nhà nó có rất nhiều ghi ông cống (loại có một nửa rồi ụp hai cắi rồi siết ốc bên hông đó! Tụi em dựng lên lấu đủ các loại lá (dừa mít...) lợp lên sau đó lên nhà đua ít gạo với mấy cái ống lon, kê ba cục gạch ống (ông và ba mẹ em làm lò rèn nên sau này tự chế một cái nhỏ nhỏ luôn) rồi gom lá lại đốt rồi nấu cơm ăn, rau thì sau vườn nhà em thì có cây dền dại, chỉ bức đọt non rồi nấu lên ăn cực ngọt (chớ dại tham lam mà bứt cọng già phía dưới vì nó có gai ăn đâm vào mỏ là ra bã luôn), ăn cơm chan với nước canh đó ngon lắm. Bây giờ kể lại em vẫn nhớ và thèm cái hương vị của canh rau dền dại đó!

77
Xe Thời Bao Cấp









78
Thời trước đi tuyến Miền Tây mà được ngồi trên xe Hậu Giang là sướng nhất. Hình như cả trăm chiếc Desoto đó là của bà Hữu Phước tặng cho nhà nước sau 75. Xe đò Miền Đông thì đủ loại. Đa số chạy = than. Dọc quốc lộ còn có xe "đột xuất" chuyên bắt buôn lậu (hình như mọi thứ đều là hàng lậu trừ body và bộ quần áo trên người!). Xe "dột xuất" thường là xe xăng,chạy rất dữ, vậy mà em từng ngồi trên 1 chiếc xe chạy than trốn thoát! Đơn giản là khi bị đuổi bắt, bác tài kéo 1 cái cần nhỏ bí mật: máy chuyển sang chạy = xăng - xe "đột xuất" hít khói...hehe.

79
Thời đó mấy bác thương phế binh là oai nhất, nhà nào đi vượt biên là mấy ổng vô chiếm luôn, đi ăn khỏi trả tiền, càm ràm móc hàng ra liền.
Mấy bác ở SG có vô Tân Sơn nhất xem phim kiếm hiệp không? Lâu lâu được khuyến mãi tí phim sex...

80
Hồi đó em còn bé lắm, ko nhớ chính xác năm nào nhưng chắc khoảng 79-80 gì đó, xóm em ở Huế có bộ đội đến đóng quân, nhìn cũng thương, cả toán đóng quanh hành lang mẫu giáo, trời mưa rét. Các bà các mẹ thỉng thoảng có món gì ngon là mang ra mời, tối tối là họp đội thiếu nhi để sinh hoạt. Các anh hồi đấy cũng ngoan nên sau khi rút quân ko thây chị nào có hậu quả gì cả. Em cũng ko rõ hồi đấy bộ đội di chuyển để làm vụ gì, biên giới 79 hay Campuchia.
Kể ra cũng nhiều kỷ niệm, đáng nhớ nhất là vụ em bị gọi là Bắc Kỳ, mấy đứa bạn cùng lớp khi chơi vui ko sao, đến khi có gì xính mích là kêu dân Bắc kỳ hay bộ đội này nọ, Hehehe, hồi đó đứa nào cũng con nít vậy. Sau này lớn lên kể lại mắc cười, mà còn mắc cười hơn là anh bạn anh hay trêu chọc thuở nhỏ đã được kết nạp ĐCS đầu tiên trong cả lớp - đi làm nhà nước.
Ăn mặc hồi đó cũng tuềnh toàng, vui nhất là Tết, cứ Tết về nhà đầy thịt, đường, nếp,...... chứ trong năm bói hoài ko ra. Ngày 1 Tết về quê tha hồ bầu cua tôm cá nai gà,.... Mới đó mà đã 18 cái Tết em chưa về VN. Còn nhiều chuyện để nhớ ghê.
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa

Trăm Năm Trong Cõi Người Ta
Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi
Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa
Chõ Mồm Một Tí Nói
Đùa Ace Ơi!
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
5 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
hat_de (07-06-2013), HuyNguyen (07-06-2013), nam_hoa1 (14-06-2013), ThinhVuongVu (07-06-2013), vu.huy65 (11-06-2013)
  #4  
Cũ 07-06-2013, 07:48
HanParis's Avatar
HanParis HanParis vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 19-02-2013
Đến từ: Paris - France
Bài Viết : 4,031
Cảm ơn: 10,439
Đã được cảm ơn 20,202 lần trong 3,980 Bài
Mặc định

81
Nói chuyện xe cộ thì chuyện hãi hùng mà em ko quên nổi đó là những chuyến xe đò về quê ngoại. 300km mà đi từ 5h sáng đến 7h tối mới tới. Hai mẹ con ngồi từ bến xe nên có chỗ chứ bà con đứng ngồi là liệt, đến nơi gọ lơ xin xuống là quần hùnh nhào vô giành 2 chỗ mà hai mẹ con mới đứng dậy, chửi nhau tắt bếp luôn. Cái khoản chờ phà thì thôi rồi là kinh hoàng. Đến khi đi vào thì còn nhọc nhằn gấp bội. Quê ngoại ko có bến xe nên phải vẫy xe giữa đường, may có ông xe tải thương tình cho đi nhờ, chẳng nhớ xe quái gì mà chạy rề rề, 7h sáng tới 11h đêm mới hết 300km. Em ngồi trên cabin mười mấy tiếng ngay trên máy nóng sưng cả đít, hậu quả là mông giờ cứ cong cong như trẻ em mặc bỉm. Để lắp được chiếc xe đạp cho con đi học là ông già phải mua từng bộ phận về lắp, lâu dần cả năm mới xong chiếc xe.
Chuyện dài nhiều tập, còn tiếp để hầu các bác.





Xe Ikarus, hiện nay vẫn thấy bên quân đội dùng

82A
Ngày ấy HN vẫn còn tàu điên leng keng : Em Ơi Hà Nội Phố!

82B
Bây giờ ..."Eo ôi Hà Lội phố" hả bác?

83
Hồi đó em vừa ra đời nên không rõ. Nhưng em hay nghe người ta nói "buồn như mất sổ gạo", em cũng hiểu là cơ cực thế nào?

84
Thởi đó Karosa có cửa hơi, số tự động. Lúc đầu chỉ có những tuyết bus điểm mới được trang bị xe này. Gầm nó rất thấp nên miền tây chỉ đi tới Mỹ Tho Mỹ Thuận thôi. Không qua phà được.
Karosa kín mít mà không có máy lạnh, xuất xứ Tiệp Khắc, được đi Vũng Tàu bằng nó là số dách, chứ cỡ đội bóng CSG cũng chỉ được lếch bằng Hải Âu.

85
Em nhớ hồi năm 81, 82 điện rất yếu, đi xem tivi nhà hàng xóm nhà ai có cái National đen trắng cửa lùa, có 4 cái chân là giàu lắm rồi, thường nhà nào có TV là toàn phải để ra ngoài hè cho hàng xóm coi, nhà giàu có cái suýt văn tơ (swit voltage thì phải) 5A mỗi lần bật lên để "hút" điện của hàng xóm là các nhà khác điện tối om luôn, chỉ có mấy ông phi công gần nhà em là đủ tiền mua thôi.

86
Trung thu MB còn có bán nhiều cá vàng, chim... làm bằng len phim cũ, nhuộm xanh dỏ tím vàng... Có cả những dãy phố bán áo lót phụ nữ may bằng vải, trong hình như lót bìa các tông, trần chỉ, trông như 1 cái nón nhỏ đứng cạnh nhau, cứng như mo nang, nhọn hoắt, lỡ ai xô phải chắc bị thương, hồi đó 100% áo sơ mi phụ nữ bị thủng chỗ 2 đầu tits vì cái loại Triumph gia công này ! Cái này chắc phía nam ko đc thưởng thức!

87
Nước tương + ớt + tép mỡ là quý tộc rùi...

88
Trời, nhớ lại thời bao cấp quá khổ...

- Vụ xếp hàng mua gạo là oải nhất. Tờ mờ sáng là phải theo bà ngoại ra xếp hàng, đến trưa 2 bà cháu mới mang về được vài kg gạo.

- Xây nhà, ông già theo tiêu chuẩn quân đội được mua .. sắt, ... xi măng. Thế là e xung phong đi chở do do ổng đi công tác, và để tiết kiệm tiền thuê người. Vậy là rủ thêm 4 đứa bạn, thuê 1 xe bò đi nhận. Khi nhận hàng, mấy chú thủ kho ái ngại vì nhỏ quá (lớp 6 k hà), bỏ bao xi măng nào lên là cả đám gồng mình giữ cần, k thì xe chổng cần lên, treo 2 chú giữ cần loi nhoi như cá mắc câu . Hic hic, đẩy về là 1 vấn đề, đoạn đường có vài km, mà cả đám vừa đi vừa đẩy nguyên buổi sáng, cuối cùng tiền uống nước và thuê xe còn mắc hơn tiền thuê người kéo về.

- Nhà cũng tham gia công tác nuôi heo gà theo khuyến khích của các cụ. Thế là có thêm việc, sáng 5h thì đi lấy nước bún, đến trễ nhìn hàng thùng nước thấy oải (dài cả chục mét), chú đổ nước oai như sếp, hò hét xếp thùng theo ý muốn. Chiều về lại đi tranh thủ đi vớt bèo, xắt cho gà ăn...

Chỉ khoái nhất khi nhà bán heo, xuất chuồng, được người mua cho lại kg lòng + kg thịt...

89
Hoàn cảnh các bác nghèo nhỉ, hồi đó nhà em đã dùng beer asahi của Nhật, thuốc 555, sữa Meiji..., nhưng là qua cửa kính của Intershop đầu tiên tại Giảng Võ Hà nội

90
Bác làm em nhớ, hồi đó cả xã bọn em có mỗi một cái TV trắng đen của xã, thằng em của em coi phim xong ngủ quên trong UB xã luôn, nữa đêm nó dậy nó khóc làm mấy chú du kích tưởng ma sợ té đái luôn...

91
Hồi nhỏ ở quê đi coi chiếu phim, cứ mỗi lần máy phát điện bị hư hay phim bị đứt là y như rằng 2 cái loa không còn hình dạng vì bị bọn trẻ con ném đá. Em quen một ông nhà gần bãi chiếu phim, cứ đến giờ là chui từ nhà ông đó ra, chả bao giờ mất tiền.
Có một lần coi phim gì không nhớ tên nhưng đoạn cuối có cảnh hồng quân LX kéo cái xe bị ngâm trong nước lên đề 1 phát nổ luôn. Đến đoạn này có khoảng chục chú ngồi quay lưng ra đường quốc lộ (cho mát ) bị xe tải nghiến cho nát óc cả chục chú. Ngồi trong bãi chiếu phim nghe độp độp.

92
Hồi đó bác mua đc cái P2 National này không duới 7 chỉ vàng đó.
Bèo nhất là đầu Funai, Akai củng cỡ 3 chỉ.
Còn Sharp 'đa hệ' thì thôi rồi hơn cả cây vàng.
Tivi JVC C140 ME là đỉnh hàng viện trợ lãnh về bán 1 cây 4.
DD70 2K order ( đỏ, xanh cây, vú mỡ giò gà lớn ) nhà lãnh ra bán đc 3cây 3, tiền đóng thuế phải muợn, về chia cả chục người, chẳng còn đc bao nhiêu.
Cát xét 3 cục thì có JVC 330PC là đỉnh, U550.
Sharp 3 số 7.
Sanyo.
Sony chưa thấy bóng dáng đâu cả.
Đa số vẫn còn 1 cục.

Em nhớ mãi cái khúc bán xe cho một ông chủ cá giống ở Biên Hòa, ổng đi mua xăng rùi đổ vào để chạy về đăng ký ( chưa có BS – 1985 )
Em xin : “ Cho con lên chạy 1 vòng thôi “ trời ơi cái cảm giác thật suớng không thể tả , đến giờ vẫn còn hình dung đc.
Bây h chạy thử cả 4 bánh xịn cũng không còn cảm giác phê như ngày đầu chạy DD đỏ.

93
À! Phim ư!! Lại nhớ cảnh rồng rắn xếp hàng ra tận ngoài đường để mua vé em phim! Chả bù cho mấy cái Megastar bây chừ!
Nhưng sướng nhất là bộ đội và thương binh, không phải mua vé!

95
Hồi thời ấy muốn "ấy ấy" phải xin phép mấy lão ấy vì sức khỏe là tài sản quốc gia. Sáng đi làm tập đoàn nông nghiệp hay hợp tác xã mà xìu xìu là bị kiểm điểm ngay do "tối qua ấy mà không xin phép nhé"!

96
BoBo? Thi ra em mới biết! Ông bà già sinh đứa em năm 78, đặt tên là BoBo. Chắc suất phát từ đây? Năm 80 ông già vượt biên dẫn nó đi 1 tàu, em và mẹ em 1 tàu. Cuối cùng 2 cha con bobo thoát còn em ở đây tới giờ, anh em cũng ko biết mặt nhau. Thời đó, lúc đó em khoảng 3~ 4 tuổi, em nhớ rất nhiều về khoảng này. Ông cậu em có con Lambertta đầu bò (em biết sau này khi lớn lên). Chiều nào cũng chở cháu đi lòng vòng, ổng làm trưởng phòng tài vụ bến xe miền đông lúc trước ở ngay chợ Văn Thánh. Ông ngoại em là giám đốc, bác ruột là kế toán trưởng ( là vợ của bác Hải Lai, trước đá cho đội hải quan TP). còn mẹ em thì lại là chủ nhiệm HTX may mặc Thủ đức. Mà hồi đó em còn nhớ rõ lắm ông cậu chiều nào đi làm về cũng moi trong cốp xe ra cả xấp tiền, đi chơi ko cần đếm, em còn bé tí ti, chẳng hưởng sái được gì ngoài ăn kẹo. Giờ tác hại, bộ răng hư hết rồi.

97
Hồi trước, em và mấy đứa trong xóm chuyên gia có màn kéo nhau ra CV Tao Đàn ban đêm. 1,2 đứa 1 gốc cây, núp lùm trong đó để canh me mấy cô chú yêu nhau đến CV tâm sự! Đủ thứ trò trên đời, hay ơi là hay!

98
Kỉ niệm thời bao cấp thì nhiều vô số kể, tất cả những cái mấy bác kể ra em thấy như là mình ở cùng nhà lun (giống y chang em). Nhân chuyện gạo em xin góp : hồi xưa học ĐH mỗi cuối tháng tụi em được măm món CƠM TRỘN CỨT CHUỘT, do gạo được phân phối hàng tháng nên cuối tháng nhà bếp và cả nhà mình phải vét gạo nấu cơm, cứt chuột lẫn trong gạo nhiều vô kể không thể lựa hết thế là tụi em được thưởng thức món cơm cứt chuột + canh toàn quốc + nước muối. Em vẫn thắc mắc tại sao hồi đó nuốt được mà lại thấy ngon, mùi gạo mốc, mùi nước đái chuột quện lẫn vào nhau trôi tuột vào bao tử đánh tan cái đói. Hehe... Nghĩ tới vẫn thèm...

99
Hồi đó đi đường quốc lộ sợ nhất là gặp thương phế binh chặn xe xin đễu, nghe nói có mang theo lựu đạn nữa.

100
Từ khi có video xem thì em nghĩ nó không còn hòan tòan nằm trong giai đọan bao cấp nữa, hình như bắt đầu từ năm 87 (sau khi đổi tiền 1985), VN bắt đầu chuyển sang thời Đổi Mới. (1986)

Ở quê em, miền Trung thì Mấy cái TV màu có được bắt đầu từ khi các lao động tu nghiệp ở Tiệp, Đông Đức gửi về. Bộ phim bắt đầu là " Công Lý & Báo Thù" của Ấn Độ, khỏang thời gian đó tòan là film Ấn độ, còn film chưởng & Tàu (Võ Tắc Thiên) thì sau thời đó 2 năm. Thời du nhập văn minh này, Tiệp có xe máy JAWA (350 cm),Đ. Đức có MZ (150cm), Simpson (50cm) 2 thì chạy khủng khiếp mà hao xăng cũng kính nể.

Trước đó lúc còn TV trắng đen Denon, những trận bóng đá đỉnh cao hiếm khi được xem.
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa

Trăm Năm Trong Cõi Người Ta
Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi
Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa
Chõ Mồm Một Tí Nói
Đùa Ace Ơi!
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
5 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
hat_de (07-06-2013), HuyNguyen (07-06-2013), nam_hoa1 (14-06-2013), ThinhVuongVu (07-06-2013), vu.huy65 (11-06-2013)
  #5  
Cũ 07-06-2013, 08:06
asahi's Avatar
asahi asahi vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 17-10-2008
Bài Viết : 1,922
Cảm ơn: 5,782
Đã được cảm ơn 7,974 lần trong 1,497 Bài
Mặc định



chiec xe đap thoi đó tương đương 1 chiếc xì nổ bây giờ hoặc cao hơn vậy
__________________
Add: 67 B Ông Ích Khiêm, Huế
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
6 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn asahi vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
HanParis (07-06-2013), hat_de (07-06-2013), nam_hoa1 (14-06-2013), ThinhVuongVu (07-06-2013), Tien (07-06-2013), vu.huy65 (11-06-2013)
  #6  
Cũ 10-06-2013, 17:10
HanParis's Avatar
HanParis HanParis vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 19-02-2013
Đến từ: Paris - France
Bài Viết : 4,031
Cảm ơn: 10,439
Đã được cảm ơn 20,202 lần trong 3,980 Bài
Mặc định

101
Thời bao cấp dữ là cầu hàng, xóm chuồng bò...
Ở công viên, mấy chỗ đôi lứa âu yếm người ta kẻ khẩu hiệu : Văn minh lịch sự bạn ơi, xin đừng quá trớn ở nơi đông người. Em hồi đó cũng khoái đi rình lắm!

102
Khổ thân các bác quá! Em sinh sau năm 82 nên cũng sướng chút xíu, không phải ăn bobo, khoai mỳ, nhưng em ăn khô quẹt với cá khô chỉ vàng ngoài Bình Dinh gửi vô hơi bị nhiều, lâu lâu bà già thịt con gà ăn cứ xuýt xoa mãi ( nhà em nuôi hơn 20 con gà, 5 con heo, trồng 1 ao rau muống, có 3 cây soài, 1 cây mít, 1 cây mãng cầu thường, 1 cây mãng cầu xiêm, rau mùng tơi 1 dậu ). Ông già em làm lính nên chăm chỉ tăng gia sản xuất, nhờ vậy cũng cải thiện bữa ăn.

103
Hồi đó khổ sở mà hay thơ thẩn, thơ con cóc, chẳng hạn như thuốc Capstan em nhớ cả bài thơ về nó:

[C]hiếc Xe Hoa Từ Từ Chuyển Bánh
[A]nh Gục Đầu Nức Nỡ Gọi Tên Em
[P]háo Vu Quy Rơi Rụng Bên Thềm
[S]ầu Ly Biệt Khi Người Đi, Kẻ Ở
[T]hế Là Tình Ta Không Trọn Kiếp
[A]nh Trở Về Với Kiếp Sống Cô Đơn
[N]gày Gặp Lại Coi Như Mình Xa Lạ!

Các bác thấy các chữ đầu bài là Capstan không? Em hút nó thấy ngon nhưng cháy nhanh lắm, mau hết hao quá, tiếc rằng bây giờ kiếm lại một gói không có. Còn SAMIT còn dòng chữ No 14, nên hồi đó tụi em còn gọi là thuốc nghị quyết 14 nữa, bây giờ không biết TL còn sản xuất nó không?

104
Miền Bắc thì hiếm có TV national, Sanyo hay Denon. Chỉ có hàng XHCN là sẵn. Nổi tiếng phải là Neptun của Balan, Sartun của Tiệp. Tệ nhất là LURNUI (Tuổi Trẻ) của Nga. Từ năm 1986 mới có truyền hình trực tiếp bóng đá Mexico 86. Tiếp sóng phụ thuộc vào đài Hoa sen của CCCP. Hôm nào Nga thắng hứng chí lên thì ông ấy cho xem, hôm nào Nga thua ( Nga thua Bỉ) thì ông ấy cắt!

105
Em nhớ mẹ em có kể thời ấy đi xem "Vĩ tuyến 17 ngày và đêm" không biết bao nhiêu lần, mà toàn là bị bắt buộc. Phim "Vĩ tuyến 17 ngày và đêm" là 1 trong những phim truyện thành công nhất của điện ảnh Bắc Việt. Vai nữ chính chị Dịu (NSND Trà Giang đóng) đoạt giải diễn viên nữ xuất sắc nhất tại Liên hoan Phim Quốc tế Moskva năm 1973). Phim này tui xem nhiều lần và đều thấy hay. Bây giờ ko kiếm đâu ra 1 phim VN đc dàn dựng và thể hiện bài bản như vậy.



Nữ diễn viên Trà Giang trong phim "Vĩ tuyến 17..."





Và NSND Trà Giang ngày nay

106
Xe Hải Âu đó bác!

Trước


Sau



Hải Âu sau năm 2000








Hồi xưa khoảng năm 1987, 1988 gì đó công ty ba em có chiếc Hino này dùng để đưa rước CBCNV

107
Q=
Các trò chơi thiếu nhi + thiếu niên thời bao cấp và cả ngày xưa đã từng chơi, em ở Sài gòn, không phải ở quê nhé, bây giờ ít thấy :
- Tạt lon: lợi hại nhất là dùng dép nhựa loại màu đen tái sinh, trộn nhiều tạp chất (cát thì phải ) nặng bà cố, trượt bay xa phải biết, kế đến là ông Bình trị Thiên, cái này rít, hơi khó tạt. Dép Lào thì có chỗ cấm chơi vì hay bay bậy lên mặt.
- Banh lỗ: thằng nào bị phạt chừng 2 lần là sưng bàn tay, hồi đó banh tennis quý như là vợt tennis bây giờ.
- Chơi khăng: có thằng lòi mắt vì trò này.
- Bắn súng: dùng tay hay súng gỗ, thằng nào ló quá nửa người bị thằng kia "bắn" trước là "chết", bắn thì ít, cãi nhau thì nhiều vì đa số là ăn gian.
- Bật tường: Lúc đầu bằng những con giống bằng nhựa, sau lớn lên có đồng xu = nhôm, chúng nó chơi ăn tiền thì em nghỉ.
- Đánh đáo, thảy chàm: suốt ngày đi lượm gạch bông bể, mài ra làm chàm, hôm nào vớ được cục đá xanh bẹt bẹt là khỏi chê, bữa nào xui bị chúng nó chọi bể chàm tức phải biết, mai lại đội nắng đi tìm chàm khác.
- Đánh cù, bông vụ: Tím mắt cá hoài vì mấy thằng đánh dở, cù bay lung tung.
- Bắn súng diêm sinh: súng bằng gỗ, nòng = ống ăng ten + một cái van xe honda, đạn nạp vào van xe theo thứ tự: một cây diêm quẹt, bột diêm sinh của 1 cây diêm nữa, 1 ít vỏ bao diêm (chỗ dùng để quẹt), kíp nổ là một cây đinh cắm vào, súng vận hành bằng dây thun. Em bị bắn, cây diêm dính vào tay luôn, khóc quá xá.
- Đánh nhau: Học sinh chia 2 phe, một giữ thành (thường là hành lang 1 khối), phe còn lại ở dưới cầu thang tấn công lên, đánh thực sự nhe mấy bác, nó mà chiếm được thành thì bị bắt làm tù binh đứng ra cho chúng nó cú vào lưng đau điếng. Em nhát gan toàn ăn theo, có hôm bị chúng nó đạp té dập cả mặt, vậy mà vẫn cứ chơi.
- Đuổi bắt: chia 2 phe, phe này đuổi phe kia, chụp được nhét vào tù (là một ô vuông), nếu để phe kia chạm vào tù nhân xem như thằng đó được thoát, lại chạy tiếp, suốt ngày mẹ phải đơm cúc áo mới vì bị giựt bay mất cúc, cởi trần thì không dám vì sợ thầy bắt.
...
Còn mấy trò năm mười, cò cò ... thì bây giờ bọn trẻ vẫn còn chơi nên không kể.

A=
Các trò của bác kể ra đây em đều chơi cả rồi. Nhà em ở vùng cao nên em còn có trò chặt chuối rừng rồi đóng thành bè, ngồi lên trên và phi xuống sườn đồi. Cây chuối rừng to lắm, đường kính gốc cỡ 40-50cm, chặt 1 cây đổ xuống đập vào các cây khác đổ ào ào. Khát nước thì bóc lõi cây chuối ăn, quả chuối không ăn được. Chơi khăng cũng vui và rèn luyện sức khỏe. Có cái vụ súng diêm là nguy hiểm nhất, loạng quạng là xém cả mặt mũi. Tết đến hay có pháo đốt, nhà em nuôi chó, em bắt con chó con rồi đặt nó nằm ngửa, để 1 quả pháo cỡ ngón tay lên bụng nó rồi đốt,pháo nổ bay cả mảng da bụng con chó, em nhìn thấy cả ruột nó dưới lớp da còn lại.


108
Q= Hồi đó có nghề khá nổi tiếng dành cho các chị khéo tay: Sang sợi. Còn bác nào nhớ là gì không?
A= Đã nói là khéo tay sao dùng máy được bác. Bây giờ hiếm thấy chứ hồi đó nếu nhà nghèo, lủng lỗ nhỏ thì vá nhíu (dùng chỉ may nhíu lại), lỗ lớn thì vá chặp (dùn gmiếng vải khác vá vào như thường thấy), ai có tiền chút thì thuê sang sợi hay còn gọi là mạng, tức là họ dùng sợ vải của chính cái quần, cái áo đó (ở gấu hay vạt áo chẳng hạn), khéo léo dùng kim nối, đan.. làm thế quái nào mà nhìn kỹ mới phát hiện ra chỗ bị mạng.

109
Ấy Ấy thời bao cấp...
Nói chuyện thời nào thì cũng ko thể không nhắc đến chuyện yêu đương nam nữ. Thời còn chiến tranh, thanh niên đàn ông MB ra trận là nghĩa vụ, ngoài số đông thanh niên chưa có gia đình, còn có ko ít những ng đã có gia đình đã bỏ lại vợ con ở phía sau để dấn thân vào cuộc chiến khốc liệt, ko biết ngày về. Vì vậy, ở MB, chắc để các anh yên tâm ra trận, một mặt xã hội đã rất khắt khe với chuyện luyến ái ngoài luồng, tội "hủ hoá" là 1 tội nặng bị XH đồng thanh lên án, khinh rẻ. Thỉnh thoảng lại rộ lên chuyện anh A "hủ hoá" với chị B. Tội cho ng đàn bà tuy ko đến nỗi bị "cạo đầu bôi vôi" như thời phong kiến nhưng cũng bị phỉ nhổ kỳ thị ko dám ngẩng mặt lên nhìn ai. Mặt khác, nhu cầu sinh lý là cái Trời bắt, đâu cứ muốn là dẹp đi đc. Tuổi thanh xuân đâu có chừa ai. Các bà các cô xa chồng quá lâu, đâu phải dễ mà thắng đc lượng hormone đang lồng lộn trong huyết quản, vậy là thỉnh thoảng có cô lên cơn "hysteria", vài bữa lại thấy mọi ng rỉ tai nhau chuyện cô X vừa mới vào bv cấp cứu vì "nghiền" vỡ 1 bóng đèn thuỷ tinh (loại hình quả nhót nhưng to hơn), chả biết thực hư đến đâu? Nhưng chủ yếu vẫn là "bở" mấy chú mấy bác còn ở lại hậu phương. Trên đường tui đi học, có 1 trại lợn giống, dạo đó đang rộ lên phong trào nuôi lợn "lai kinh tế", thỉnh thoảng tụi học trò chúng tui rủ nhau ghé vào xem các cô chú công nhân chăm sóc lợn giống, con nào con nấy to béo như con bê con, nhưng tụi tui khoái nhất xem màn "phối giống" ! Dạo đó mọi ng đều nói mấy anh làm ở đấy sướng lắm, ví sau màn phối giống lợn là đến màn "phối giống" người, vì các cô các chú coi như vừa xem xong "phim con heo" còn gì ? Tóm lại cái nhu cầu nó như ăn cơm như thở khí trời thì cấm mấy cũng ko đc, dù hậu quả có thể ghê gớm nhục nhã thì cũng ...cứ liều ! Càng cấm đoán bao nhiêu thì nó càng diễn ra ì xèo bấy nhiêu bất chấp tất cả. Vì đàn ông phải đi chiến trương xa, việc đề cao sự đức thuỷ chung là đúng đắn và cần thiết, để làm yên lòng ng chiến sĩ xa nhà. Nhưng nó cũng là bi kịch của bao triệu con ng, bao vạn gia đình, là 1 trong những bộ mặt phi nhân của chiến tranh.

110
Q= Hồi đó MB không có condom hả bác?
A= ...Chả biết nhưng mà...phóng lao thì phải theo lao!


111
Q= Có bác nào đã ở bộ đội nhớ chiến thuật <đầy vơi đầy> không nhỉ?
A= "Miếng ăn là miếng tồi tàn" quả không sai. Vừa tốt nghiệp 12 xung vào quân ngũ mấy lần đầu tiên đi ăn tập thể mới làm được 1,5 chén là cơm hết sạch, đang tuổi ăn tuổi lớn mà tối nằm đói meo còn bị "báo động" chạy vòng vòng rồi mới lên giường nằm nghe kiến nó gặm bao tử. Thế là ngoài việc tăng năng suất khi ăn, tụi em còn phải chơi chiến thuật làm chén đầu đầy, chén thứ 2 ít thôi sau đó làm thêm chén cuối thật đầy để bao tử có được 2,5 chén mà làm việc. Không biết đó có phải là chiến thuật "đầy vơi đầy" của bác S. không nhỉ?

112
Cái trò đi rình này em khoái nhất nè!!!

113
Còn em thì chứng kiến cảnh vào đêm Noel mấy người lớn bị bắt, dẫn đi trên phố, tay bị cột bằng dây thừng nối người này với người kia, vì can tội nhảy đầm...

114
Em còn một nghề là quấn thuốc lá thuê!

115

Còn 1 nghề nữa ở SG là nghề Chà Gạo. Vì lúc đó gọi HTX bán ra đen quá ít người SG dám ăn nên phải đêm đi chà lại cho sạch. Nhưng chà xong thì bị mất khoảng 5% trong lượng. Chủ tiệm chà gạo lấy 5% đó (để bán cho heo ăn) nên không có lấy công chà gạo.

116
- Em còn có nghề tay trái khi vào hè là đi xếp hàng mua mắm muối gạo củi cho cả nhà. Xếp hàng riết ngồi một chỗ thì mỏi mệt lại sinh ra trò mèo là kiếm cái gì đó đại diện là ... cục gạch. Phải chơi chiêu này chứ bỏ dép đánh dấu lơ ngơ là nó bốc hơi, đặt giỏ đi chợ loạng quạng lại có màn nhận lầm, ... Mãi sau này mới sinh ra thêm cái thuật ngữ mới là "đặt gạch" có nguồn gốc từ thời đó mà ra. Chưa kể là trò băng đảng nữa, rủ thêm mấy đứa trong xóm có nhiệm vụ giống mình ra xếp hàng chung. Tới nơi đặt gạch xong xuôi là đi lòng vòng chơi, kiếm mấy đứa cùng cảnh ngộ như mình bày trò đánh lộn. Lâu lâu lại vô mánh vì có người xếp hàng oải quá gửi mua giùm cũng được cây kem, cục kẹo. Tem phiếu để mua hàng thì cột chặt vô bụng, chơi 2-3 sợi dây cho chắc. Mất một cái là cả nhà meo mỏ, mình cũng bị phù mỏ theo, ăn cháo lươn quằn đít.
- Có một điều sướng nhất mà thời nay không có được là con nít đi học tha hồ mà đi bộ khỏi cần đón đưa. Chẳng sợ bắt cóc, không sợ kẹt xe lại càng không sợ xe đụng. Ngoài ra vừa học vừa chơi tá lả các môn ngoại khóa bắt buộc (lao động, kế hoạch nhỏ, ...) và tự nguyện (đá lon, bắn bi, trốn tìm, búng su, tắm mưa, ...) chứ không có kiểu học chày học cối ngày đêm như thời bây giờ. Ngoài ra tha hồ lăn lê bò toài thoải mái, chẳng sợ bệnh hoạn gì, có buổi cha mẹ hay anh chị ra kêu về thì người tèm lem tuốc luốc như chui từ cống lên. Giờ thì hắt hơi một cái là được hỏi có cần uống thuốc hay đi bác sỹ gì không ?!
- Trò chơi trẻ con ngày đó thì vô thiên lủng, chơi mãi không hết, mùa nào món đó. Đứa nào được cha mẹ mua cho món đồ chơi nào đó thì nó làm trùm, chạy theo nó ná thở, nó sai gì thì làm đó để được chơi với nó, để được sờ vô cái món đồ chơi thượng hạng đó. Phần lớn là tự làm lấy đồ chơi hoặc đổi chác. Nào là súng lon, súng diêm, giàn ná, súng bắn thun, ống thổi, tán lon, ... nói chung là nhặt được cái gì là bày trò, nghĩ cách để biến nó thành đồ chơi để chơi cho thỏa thích. Trung thu đến thì tự làm lồng đèn, xin tiền mua đèn cầy gắn vô, kẹt quá thì chơi cái đèn huê-kỳ hay là đèn hột-vịt vô.

117
Nghề bóc hạt ngô / bắp nữa! Cái này hồi đó chịu khó cũng kiếm được kha khá nhưng hơi bị phồng tay, sau này nghỉ ra thì lấy ruột xe hư rồi cuốn vào bánh sau xe đạp rồi một đứa quay, còn 3, 4 đứa còn lại chà vô bánh xe để bóc cho đỡ bị rộp tay!

118
Còn chơi đèn ống lon với tim đèn bấc đốt bằng dầu hôi! Sau đó là màn chơi đá đèn bằng cách mỗi thằng một cái đèn ống lon sau đó ụp vào nhau, đèn thằng nào tắt trước là thằng đó thua!

119
Súng đạn trẻ con thời "xưa" nhá, bác nào có ngón gì khác bổ sung:
- Thuốc mồi canon, quấn trong giấy bao thuốc, châm lữa một đầu: Hỏa tiển.
- Pháo viên: Rút ngòi, cột vào cộng chổi: Châm lữa: Pháo thăng hoa.
- Van xe đạp, cột lông gà, có cây đinh buột cao su: Nhồi diêm sinh> Thảy lên trời> Rơi xuống: Lựu đạn còi.
- Pháo viên, kẹp vào nẹp tre có cao su căng> Châm ngòi> Thả kẹp> Súng phóng lựu. (em bị nhốt vì súng này)
- Súng báo hiệu bằng nhôm: Lấy đạn M16, tháo bớt thuốc, nhét giấy> Bùm, nếu để đầu đạn lại> Thành giang hồ HP.
- Cắt chéo ống tre: Bỏ đá carbua> Đổ ít nước> Châm lữa> Hỏa pháo chống quân Thanh.
- Súng cò ke: hai loại đời đầu bắn bằng trái ô môi, hay cò ke phát một không ngon, đục lỗ trên thân súng, lắp cái phểu, thường lấy bầu khô nhỏ, trút cò ke vô, tưới thêm tí nước muối (tăng sát thương: Rát da) Bắn la phan luôn.

120
Còn trò chơi đá ngựa nửa, một thằng cõng một thằng bằng 1 chân còn một chân đạp cặp kia, bên nào té trước thì thua!
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa

Trăm Năm Trong Cõi Người Ta
Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi
Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa
Chõ Mồm Một Tí Nói
Đùa Ace Ơi!
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
4 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
hat_de (10-06-2013), nam_hoa1 (14-06-2013), ThinhVuongVu (12-06-2013), vu.huy65 (11-06-2013)
  #7  
Cũ 11-06-2013, 16:30
HanParis's Avatar
HanParis HanParis vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 19-02-2013
Đến từ: Paris - France
Bài Viết : 4,031
Cảm ơn: 10,439
Đã được cảm ơn 20,202 lần trong 3,980 Bài
Mặc định

121
Chơi xe bánh bằng bạc đạn nữa! 3 (hoặc nhiêu hơn càng tốt) cái bạc đan hư + với 1 tấm ván gỗ dày khoảng 3 phân (bản 30x50cm hoặc nếu ván dài hơn thì ngồi được nhiều hơn hai thằng) sau đó gắn bạc đan vào phía trên đầu khoan lỗ và làm cái tay lái hình chữ T phía sau thì 2 bac đan bắt chết vào tấm ván, sau đó một thằng đủn còn mấy thằng kia ngồi lên, thằng ngồi trên cùng thì lái (cứ luân phien nhau) hoặc là tìm đoạn nào dốc thì thả rồi lại leo lên dốc lại thả từ đầu! Đây là tiển thân của các Ó member ngày nay!

122
Trẻ con ngày nay sướng quá rồi nên nhìn lại đôi lúc cũng tội nghiệp bọn trẻ. Ngày xưa mỗi lần gần đến trung thu, trước đó 1 tuần mấy thằng đã để dành ít tiền để sắm mấy cây đuốc chuẩn bị đón trung thu. Có một đống đuốc nhỏ xíu mà cả bọn mất cả giờ để tìm được cây dày nhất. Mua về rồi thì đến công đoạn đẽo, cưa, ngâm nước...
Đến rằm thì bắt đầu đốt lên kéo quân đi diễu hành qua mấy xóm khác, nhẹ thì ăn vài cục đá vào lưng ...nặng thì bọn xóm bên cho vài phát vào mặt hoặc bắt làm tù binh. Gần nửa đêm, lúc này bà con đi ngủ sớm lắm là bắt đầu giải tán. Thường thì cuối buổi chơi hay có ngu kiến, lấy đuốc ra làm kiếm đấu nhau, của thằng nào vỡ trước thì thua nhé... Bởi vậy Trung thu miền quê ngày xưa năm nào cũng có vài vụ cháy nhà...tụi trẻ con lại có dịp đi xem xe chữa cháy. Giờ cứ đến TT là bọn trẻ được ngồi nhà xơi bánh hoặc bố mẹ cứ dồn vào trường cho sinh hoạt như mấy cái trại cải tạo, bọn trẻ nhìn lơ ngơ ứ biết TT là cái gì...

123
Trò chơi nhảy ngựa! Chia thành 2 phe khoảng 3 hoặc 4 đứa, bên bị trước làm ngựa bằng cách cúi rạp người, đứa trước thì dựa vào tường (tỳ 2 tay) còn các đứa sau cứ ôm hai đùi đứa trước, mặt ngoảnh sáng hai bên. Bên nhảy thì thì tìm cách nhảy lên sao cho đứa sau cùng cũng có thể nhảy mà không rớt, mịa gặp đứa nào nó nặng mà nó còn căn nhảy ngay lên đầu hoặc vào chỗ cần cổ thì cha mẹ ơi muối sái cổ luôn! Chỉ những trò đơn giản vậy thôi nhưng mà vui cực

124
Ngoài trò chơi nhảy ngựa còn có nhảy cừu, một thằng cúi xuống, tay chống vào 2 đầu gối làm điểm tựa cho mấy thằng khác nhảy qua. Gặp thằng nào chơi ác, mình chuẩn bị nhảy, chống tay vào lưng nó, chưa kịp nhảy nó đã hụp xuống thì té chỏng gọng...

125
Em thì sinh ra lúc đất nước cũng đang trong giai đoạn bao cấp... vẫn nhớ mãi mỗi CN , được bố dẫn đi uống bia cùng .. bia của bà già góc phố bán , rót vào bát .. rồi bao giờ bố cũng cầm theo cái bi đông nhôm đem về từ chiến trường .. sau khi làm dăm bát bia xong là bố lại làm thêm 1 bi đông đem về , buộc dây thả xuống cái giếng sau nhà để.... ướp lạnh. Rồi chuyện săm lốp xe... bố được phát lốp xe mới, ko dám đi mà bọc kỹ , cất lên chái nhà ( thời đó nhiều khi phải là chiến sĩ thi đua mới có tiêu chuẩn mua săm ,lốp ,xích ,líp ,đùi đĩa xe đạp ....) để dành như 1 món tài sản . Còn xe của bố lốp mòn vẹt ,hỏng ko đi được... bố lại " móc ngoặc " được đoạn tuy ô Liên Xô , đem về quấn vào vành xe , gia cố bằng dây thép mà vẫn kìn kĩn ngày 4 lần đi đi về về. (thiệt tình nói đến đây em thấy thương bố mẹ hơn nữa... cả đời vì con cái .. dành dụm cho tương lai). Rồi đến chuyện " đánh quả " ... gia đình bây giờ thi thoảng vẫn nhắc lần " đánh quả " đáng nhớ đó là lần người bạn trong đoàn xe đi lấy gạo ở HP về ngang qua , giúp cho bao gạo ( bao gạo thời những năm 79-80 thì nó to lắm ) ... đang móc bao trên ra để lấy bao dưới .. cái giá ôm trong lòng để rút gạo thì ...CA ập đến , người bạn nhanh trí đạp luôn bao gạo lấp lên , bố em khom người ở dưới . chú CA phường nhẩy lên kiểm tra , đứng đúng vào chỗ đó ... bố thì cứ gồng người chịu trận ... đứng kiểm tra , soi đèn cả 30 phút , đến lúc CA đi , người bạn móc bao gạo lên thì bố em đã gần như...ngất xỉu (người lịm đi).Sáng sớm hôm sau phải thả đàn gà thật sớm lùa ra chỗ xe đỗ để...nhặt hết gạo rơi...

126
Hồi đó tiêu chuẩn chọn đối tác khác hẳn bây giờ, lấy vợ làm lương thực, bán hàng HTX tha hồ no. Các cô lấy chồng thủy thủ tàu viễn dương thì quá đỉnh, lái xe cũng thuộc loại hot. Em còn nhớ chuyện cô dâu về nhà chồng khóc rưng rức vì bị lừa "hồi trước anh bảo là lái xe, giờ mới biết anh là...phó tiến sĩ"!

127
Em nhớ hồi đó để tiền mua được viên chewing gum của Thái Lan mà đâu có dám bỏ cả viên vào miệng mà nhai, cuối cùng là cắn từng chút một nhai hết ngọt là nuốt luôn

128
Hồi nhỏ không phải thời bao cấp, vì em chưa đủ tuổi sống thời đó, em nhớ xe đò 50 chỗ thường là Desoto, Fargo, Dodge... có cái thùng nước trên mui để đổ nước mui. Sau đít xe thường là 2 cái ống khói ôm dọc 2 đít xe vươn lên như 2 con rắn hổ mang há miệng vậy. Có nhiều chiếc khi chạy nổ nghe hoành tráng lắm!

129
Hồi đó dùng tiền xu/cắc nên cũng lắm trò vui! Vì là tiền cắc (bằng nhôm loại 1 đồng không có lỗ ở giữa) nên nhiều người thường bó cuộn thành từng cục dài và lận lưng quần nên cũng co khi rớt thành từng cục, tụi em thấy vậy mới bày trò lấy khúc mía bị hư (sâu mọt) sau đó lấy giấy bọc lại rồi giả vờ đặt hoặc thâm hơn cũng giả vờ lận lưng quần ồi làm rớt đi luôn, mấy bác người lớn thấy vậy cúi xuống nhặt rồi bóc ra địt **** um sùm còn tụi em thì nấp chỗ nào đó cười lăn cười bò! Có bữa chơi bần còn lấy cả cục cứt chó khô cuốn vào y hệt, bác nào vớ được mở ra thì ôi thôi cả xóm nghe chửi luôn, có bác lượm được nhưng không mở ngay mà bỏ túi áo rồi về nhà hoặc ra chỗ khác mới mở! Không thể tượng mặt bác ấy nó như thế nào khi mở cái của khỉ ấy ra nữa! Mịa có bữa em vừa đặt xong thì quay lại xa xa thấy ông bác mình (con chú con bác ruôt với ba em) đang đi tới, biết là thế nào ổng cũng dính nên em định chạy ra lượm lại (vì quả này hơi bị độc) nhưng đám bạn nó đè em ra không cho ra lấy). Ổng lượm được nhặt lên rồi mở! và nhìn thấy trong đám cười có cả em mà ông thì đang xuống nhà để thăm chú ruột (ông nội em) thế là em được thỉnh về nhà ăn một trận ra trò!

130
Con 1 nghề chưa thấy các bác nhắc tới là "Nhận vắt sổ"! Nhà nào có ĐK tí thì tậu 1 cái máy nghĩa địa của Nhật về, kiếm dư tiền chợ búa chứ chả chơi đâu...! Đi đôi với nghề "lộn sên" là nghề sản xuất dĩa "giãn", đã giãn rồi mà còn có "code" như đồ hiệu, có từ dĩa "giãn 1" tới "giãn 6", chỉ cần cầm sợi sên ra là người bán sẽ tư vấn cho xài lọai nào, vui phết...

131
Thêm nghề nhặt bắp nữa, bắp sau khi tẽ từ cái bắp ra thường lẫn lộn hạt trắng hạt vàng, hạt đỏ, thế là lựa ra trắng ra trắng, vàng ra vàng đỏ ra đỏ sau đó đong theo lon tính tiền! 5 đồng một lon ligo lớn!

132
Hồi 79-80 không có kem đánh răng nhà nước phải ra ngoài mua được ống kem HTX (không nhớ tên) dạng gel trong vắt. Thấy đẹp nhưng đánh được 1 tuần soi kiếng thấy nguyên hàm răng nổi bợn đen thùi lùi. Hoảng quá lấy tro bếp và muối chà kịch liệt mới trắng lại. Từ đó hễ không có kem là súc miệng nước muối và lấy miếng cau khô chà chà cho sạch. Món ăn ngon nhất thời bao cấp mẹ làm là món bánh mì phơi khô, nhúng nước đường chiên vàng. Thơm ngon nức mũi.

133
1 YÊU anh nào có may ô
2
YÊU anh nào có cá khô ăn dần
3
YÊU anh rửa mặt bằng khăn
4
YÊU anh sớm tối chuyên cần đánh răng
Tiêu chuẩn của chị em thời đó đấy các bác!


134
Hồi năm 1980, nhà em từ Bắc vào Tân An ( Long An), thằng bạn học chung lớp ( lớp 4) nói nhà nó có 4 xe đò chạy Long an - Sì gòn, em cứ tưởng mấy xe thùng nhỏ nhỏ, đến hôm sau đang đi trên đường nó chỉ cái xe đò to đùng "xe nhà tao đó, có đi Sì gòn chơi hông..." em choáng, vì khi đó ngoài Bắc gọi là xe ca, chỉ có cơ quan xí nghiệp mới có.

135
Chưa thấy nói chơi chọi vụ (con quay), vụ SG rẻ nhưng xấu, dể bể, vụ tự chế: Thân nhánh rổi, bền nhưng xấu, ngon nhứt là vụ thợ tiện gổ làm, chọi trúng vụ SG, tét làm 2 luôn.

136A
Bọn em gọi là nắp phéng. Chơi thảy lỗ hay tạt dép. Mới giải phóng xong có rất nhiều nắp phéng đẹp, sau đó hiếm dần rồi mất tiêu.

136B

Nắp phén đặp dẹp, đục 2 cái lổ xỏ sợi dây chỉ gỡ từ bao xi măng, giựt giựt cho nó quay vòng, cắt đứt cây cỏ. Em không nhớ trò này tên gì nữa.

137
Phim coi rạp đầu tiên em đi coi là Thanh Xà Bạch Xà và Những đứa con gấu mẹ vĩ đại, chen muốn ná thở ( mới có 12-13 tuổi gì hà). Phim xxx coi hụt là "trại nữ tù binh" vì...cấm dưới 16t. Mà sao này lùng coi lại thì phim nào dữ thiệt, lúc đó mà coi dám gây án lém. Em dễ bị kích động lém nhưng cũng ko khóai bằng đi rình cặp trong bụi, nhờ đó phát hiện mình có sở trường... môn điên kinh.


138


Hàng độc Thời Bao Cấp nè

139
Hồi đó muốn mua đầu máy video cũng phãi xin phép công an. Thời đó phường em có cái loa phóng thanh, mới 5:30 sáng là phát thanh viên lên tiếng rùi, rồi đọc tin thời sự, phát nhạc, kêu gọi bà con tập thể dục..kể ra cũng văn minh, sướng hơn bây h ..Nằm ngủ mà biết được tin tức hành tinh..éo cần coi vô tuyến hay vô Intec net

140
Có nghề cho muớn TV đầu máy nữa mà (khỏang 1987). Vụ cho thuê đầu video này cũng buồn cười! Thời đó tiền thuê tính theo ngày nên thỉnh thoảng mấy nhà lại chung tiền lại thuê về xem chung. Và để tận dụng tối đa nên thường xem nguyên cả bộ phim Hồng Kông (toàn mười mấy băng một bộ). Kết quả là ngồi nguyên ngày trước ti vi, đứng dậy mặt đờ đẫn, chân đi lảo đảo!
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa

Trăm Năm Trong Cõi Người Ta
Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi
Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa
Chõ Mồm Một Tí Nói
Đùa Ace Ơi!
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
3 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
nam_hoa1 (14-06-2013), ThinhVuongVu (12-06-2013), vu.huy65 (11-06-2013)
  #8  
Cũ 11-06-2013, 16:35
HanParis's Avatar
HanParis HanParis vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 19-02-2013
Đến từ: Paris - France
Bài Viết : 4,031
Cảm ơn: 10,439
Đã được cảm ơn 20,202 lần trong 3,980 Bài
Mặc định

141
Thời bao cấp mà nhà nào dám mở to nhạc hải ngoại coi chừng bị xxx tóm.. ko phải được thoải mái như bây h đâu..

142
Nhà em đối diện nhà ông chủ tịch phường, mỗi lần nghe radio đài VOA hoặc BBC bản Việt Ngữ là vặn cực nhỏ rồi em và ba em dí sát tai vào!

143
Chơi diều lúc đó cũng vui lắm, kg có sẵn như bây giờ : xin giấy báo, hồ, nhiều khi cơm nguội luôn. Có trò câu diều nữa, e gần trường đua nên có chỗ thả. Còn có chơi vỏ bao thuốc nữa, kg biết là thời nào, we6n mất. còn nắp phéng có mấy cái hiếm lắm e nhớ là bia con cọp thì phải.

144
Nghe đài : Cụ Ngoại nhà em khi ấy 70, có cái radio Philip, ở nhà một mình đêm ngủ chả cần cài cửa, nghe cải lương > Ngủ.
- Ông...Sao nghe đài địch?
- Ứ...ừ...Đài địch gì?
- Bọn bành trướng đang sa sả oang oang đấy thôi.
-Thế à! Mà sao?
- Mai ông phải lên F.
Sáng hôm sau:
- Chủ tịch F: Chào bác ạ, mới sáng sớm bác đi đâu thế? Có việc gì không bác?
- Có gì đâu, đêm qua mấy chú du kích đi tuần, kêu tao dậy nghe đài BK rồi bảo tao nghe và hẹn sáng nay ra F.
- Ơh...Thôi bác về đi ạ.

145
Đầu những năm 80 hay được xem video film ca nhạc + chút lãng mạn, hành động... của Ấn Độ.

146
Ngày 1 bữa lúc nửa đêm, mì sợi vụn nấu với rau muống, rau nhiều hơn mì nên cọng mì bị "nhuộm" màu xanh lè của rau... nhắc tới gai ốc em nổi hết cả lên đây nè. Giờ nghĩ lại không hiểu sao mình vẫn sống được qua hết thời đó... Nhiều người cho con cái vượt biên... em không đi không phải vì "yêu nước" mà vì không còn vàng để đi, sau này người ta cho đi ké thì sợ chết vì uống nước biển...

147
Sau này có cái "sổ lương thực" quí như mạng sống ... cũng phải đi "đặt gạch" từ 2-3h sáng, nhưng chỉ mua được khoai lang sùng, khoai mì chạy chỉ, xúc bằng xẻng, cân cả bùn đất ....
Không có việc cho người ta làm, chứ không phải làm biếng ... "lao động là vinh quang" em nhớ mãi câu này và hiểu đơn giản "lao động" có nghĩa là ... cuốc đất.

148
Các bác kể hết các món rồi. Em chỉ nhớ là hồi đó bà già thường mua gan cá đuối về cho ăn để cho có vitamin A . Lúc đầu ăn còn thấy ngon, sau ăn riết ngán gần chết. Mà hồi đó hình như ít ai ăn cá đuối, hầu hết là để nấu cho heo ăn, vì nó khai. Ông bà già là giáo viên nên cho tiêu chuẩn tem phiếu, đi mua thịt thì mua mỡ lá về thắng mỡ để dành chiên xào. Tóp mỡ thì trộn với nước mắm để ăn cơm, giành nhau ăn vì chỉ được một bữa.

149
Ngẫm lại mình giờ không thiếu gì hết, chỉ thiếu...nợ!

150
Em thì nhớ món lạc (đậu phộng) tươi, giã ra rồi chưng. Đi học xong về thì phải vào rừng lấy bông chít, lau làm kế họach nhỏ... Tối thì bóc lạc khóan cho công ty thương nghiệp... Học bài dưới ánh đèn dầu.

151
Em đi coi Minh Vương - Lệ Thủy về ca cải lương trong bãi sân banh của xã, do ốm đói nhỏ con nên dễ lách qua cổng soát vé, hoặc chui rào kẽm gai ... gọi là coi cọp (coi chùa, không mua vé) còn không thì chờ màn cuối, người ta xả dàn thì nhào vô xem ... đến lúc kéo màn kết thúc thì thế nào cũng nghe bài "Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng..." nghe hân hoan lắm ạ. Sân ủy ban xã thì lâu lâu có chiếu phim màn ảnh rộng như Mối tình đầu, Xổ Số thể thao 82 (Liên xô), Rừng tai-ga (LX), Cánh đồng hoang, Mùa gió chướng, Cư xá màu xanh ...
TV thì cả xóm có cái Denon trắng đen ông già bốn chân cửa lùa, con nít tranh thủ ăn cơm xong là xí chổ chờ xem "những bông hoa nhỏ" rồi "Maika, cô bé từ trên trời rơi xuống", "Thép đã tôi thế đấy"... một nhóc nào đó nhột bụng "bom" một phát là chịu trận chứ nhất quyết không bỏ chỗ, ngồi trước mà nhô đầu cao quá là bị cốc đầu mà chẳng biết ai cốc mình...

152
Cái đầu máy có giá hơn 2 cây vàng, hiệu Funai nổi tiếng bền.
Khu an dưỡng thương binh Phước Bình chiếu phim suôt đêm cho dân saigon xuống coi ... thỉnh thoảng khuyến mãi chiếu 1 đoạn film xxx trắng đen giữa chừng phim bộ HK, tiếng thì vẫn của phim HK, nhưng hình là phim sex, lúc đó mình nghĩ sao hay vậy ta ... chứ mở luôn tiếng film sex chắc tiêu sớm rồi ... mà lạ, 18t coi phim đó mà cứ run như ngồi trong tủ lạnh, ... sau này cứ có film mới về là em "duyệt" trước cả cuốn luôn!

153
Thời bao cấp nhà em có cái TV Neptyun 429A (lúc đấy rất có giá trị, sản phẩm của Ba lan đó) - chạy bóng điện tử, bật lên nghe tiếng mất vài phút mới có hình. Đã vậy điện yếu phải tăng qua sub, đến khoảng 10h đêm phải ngồi canh để hạ áp không thì cháy TV...

154
Ngày xưa nhà em có cái TV hiệu Sharp 14" đi kèm với cái "suyệc" - lúc đó là 110V. Tối đến ba em mang ra, coi xong bỏ tủ khóa lại. Hồi đó ở Nha Trang không có chương trình TV vào tối thứ 2 và thứ 5... rồi còn cúp điện nữa chứ : 2 có 1 cúp gì đó. Nấu cơm thì bằng bếp củi hoặc bếp mùn cưa, củi cũng phải mua tem phiếu. Hồi đó bãi củi là bưu điện mới đối diện với cháo gà hùynh lai bây giờ. Lớp hai em đã biết nấu cơm rồi, mà chẻ củi nhóm lửa đàng hoàng nghe, gặp bữa trời mưa thì thật khổ. Nghĩ lại ba mẹ em hồi đó khổ quá, giáo viên mà tranh thủ trống tiết phải chạy về đi chợ, cho heo ăn.. quần áo toàn mùi... còn dính cám nữa. Những năm sau GP, thiếu vải, mẹ em còn nhặt băng rôn với cờ của chính quyền cũ còn sót lại may quần áo cho tụi em mặc nữa.. may tay nghe không phải máy 3 bướm , 5 bướm gì đâu. Những chuyện ngày xưa bây giờ kể cho tụi nhỏ, tụi nó không tin mới tức chớ. Nhớ về ngày xưa thì nhiều kỷ niệm tràn về quá...

155
Hic. Thời bao cấp thì phải nói tới nước mắm + mỡ (đã thắng) + với ớt bột. Chan vào cơm nguội ăn ngon ve. Bây giờ em có muốn ăn như vậy cũng chẳng được.

156
BDHV có người đọc thành Bắt D(r)ận Hộ Vợ! Cái đó viết tắt của mấy chữ "Bình Dân Học Vụ", từa tựa kiểu học bổ túc thời nay đó bác.

157
"Cơm nắm, muối mè" một món ăn đặc sản và phổ biến thời đó. Cứ mỗi độ trời mưa kèm theo lạnh lạnh một chút là em lại nhớ món ăn này. Cơm nóng vừa dỡ xuống là được đưa vào chiếc khăn mặt giặt sạch rồi, lăn tới lăn lui, nén cho chặt lại rồi đem ra xếp lên mâm. Cái nào cái nấy đều dày đằn đặn như nhau, nhìn hình thù giống như cái bánh bao. Muốn ăn thì lấy sợi chỉ, kéo ngang qua như là bóc bánh chưng là có một khoanh cơm nắm trắng nõn nà, cầm lấy chấm vào muối mè thì còn gì bằng. Vị mặn của muối, bùi của mè, chút ngọt của đường, bùi bùi của cơm chao ôi ngon tuyệt vời. Lỡ hết muối mè rồi thì ăn không, phải nhai thật kỹ, thật nát thì mới thấy được cái vị ngọt của tinh bột trong miệng ... chẹp, thèm và nhớ quá đi mất.
Thời đó, đến ngày Tết ai khá giả thì ra chợ sắm mứt kẹo bánh trái, ai khó khăn ít tiền thì tự làm lấy. Cách làm cũng cực kỳ đơn giản, đường tinh luyện, vài ống vani cho thơm, chút ít bột màu cho xinh xinh và các loại hoa quả cắt lát mỏng hay hình khối tùy theo loại mứt cần làm. Ngày đó, em toàn phải phụ bà già làm mứt, phụ trách công đoạn khuấy, đảo mứt. Vừa làm vừa nuốt nước bọt ừng ực vì không được ăn mà phải để dành cho đến ... Tết. Đảo qua, khuấy lại năm lần bảy lượt là rút đũa lên mút một cái. Ôi trời ơi, cái vị ngọt của đường kèm theo cái ngọt của hoa quả tan ra sao mà ngon thế, nào là dừa, gừng, bí đao, ... mỗi cái mỗi vị khác nhau. Nhưng phải nhanh tay lẹ mắt không thì ăn cái đũa cả vô đầu. Lén lén lút lút như thằng ăn trộm vì ngày thường có được mút đường, ăn đường bao giờ đâu. Mỗi khi đau ốm mới được ly nước chanh cho hạ nhiệt, ngày thường thì bị cấm tiệt. Ăn vụng bậy bạ mà bị bắt là bị ăn đòn cho quắn đít, quỳ xuống úp mặt vô tường chán chê mới được thả ra.

158
Các bác ơi liệu mở 1 quán chuyên kinh doanh các món ăn thời bao cấp này có đắt khách ko nhỉ ?
Em thấy tiềm năng ghê, mặc dù em chưa từng ăn qua do em là thế hệ sinh sau đẻ muộn.

159
Mùa đông nửa đêm lạnh gió, ra đóng cửa sổ : Bà mẹ nó dở trộm hai cánh của mất tiêu, giờ hông lẽ chốt chặt cửa, thế là nứt ra cái thanh gổ đóng chặn trên cánh của, hay tháo ra xoay ngược bản lề...Thời buổi chà đồ nhôm, hở là rinh, kín thì rình. Mất quần áo ra chợ trời không chừng gặp ngay cái quần còn ướt đang rao bán.

160
Hồi đó em là chuyên gia đi "coi cọp". Cải lương, chiếu phim thường tổ chức trong trường học hay sân bóng hoặc nhà lồng chợ. Mặc dù có tiền mua vé nhưng nhảy rào, "đục tường, khoét vách" chui vào coi mới đã!
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa

Trăm Năm Trong Cõi Người Ta
Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi
Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa
Chõ Mồm Một Tí Nói
Đùa Ace Ơi!
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
2 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
nam_hoa1 (14-06-2013), ThinhVuongVu (12-06-2013)
  #9  
Cũ 13-06-2013, 17:04
HanParis's Avatar
HanParis HanParis vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 19-02-2013
Đến từ: Paris - France
Bài Viết : 4,031
Cảm ơn: 10,439
Đã được cảm ơn 20,202 lần trong 3,980 Bài
Mặc định

161
Chính xác là cụ Trường Chinh đã là vị lãnh tụ đầu tiên nhận ra mối nguy cận kề "To be or not to be" nên đã bỏ công vào Nam, xem xét TP HCM thời đó "tự cứu", "vượt rào" như thế nào và khi quay ra HN đã nghiền ngẫm và vạch ra đường hướng ban đầu cho công cuộc đổi mới.

162
Thời đó phụ tùng xe rất hiếm, hầu hết phải chế, độ. Trong các loại xe có lẽ xe Lambro 550 là nội địa hóa nhiều nhất : Tambour nhôm, lắp, bánh răng truyền động cầu sau, chân máy, nắp culát, xi lanh, piston, xét măng, bộ côn, nguyên cả bộ 4 số, từ bánh răng 4 tầng, trục số, càng số, mặt cọp, chó đề... nói chung làm mới gần hết, chỉ còn lại cái block máy là chưa làm thôi. Phải công nhận thời đó thợ của chúng ta thật giỏi mà cũng thật liều, hầu hết đều chưa qua trường lớp chỉ học lại từ người chủ cơ sở thôi, khái niệm chế tạo máy hay sức bền vật liệu và gì gì nữa... mơ hồ lắm. Thế mà họ làm được tất, lại đẹp nữa, nhất là các bác ở Sài Gòn Chợ Lớn lúc bấy giờ. Trong cái khó ló cái khôn. Phục thật.

163
Cơ quan em có nhiều người bây giờ vẫn thích ăn cơm với toàn những món ăn thời bao cấp đấy, tương cà mắm muối mặn chát, tóp mỡ... toàn món chẳng bổ béo gì nhưng hình như đã quá ăn sâu vào thói quen, tiềm thức nên không có nó thì ăn cơm không ngon, mà toàn các sếp thích không đấy nhé, quái thật!

164
Q =
Nói về vụ học tiếng Nga, gần nhà em có thằng nhóc đi học tiếng Nga mà ngày có giờ học tiếng Nga là về nhà mặt nó cứ thâm tím vì bị ăn tát, hỏi sao bị vậy? Nó bảo bị thầy giáo tiếng Nga đánh vì câu chào của tiếng Nga nó phát âm như thế nào mà cứ khi thầy vào là học sinh phải chào thì các bạn phát âm đều đúng còn nó cứ "sờ dái cam pu chía!" nên nó bị ổng quánh, bữa nào cũng như bữa nào! Bác nào học tiếng Nga cho biết phát âm câu chào (tiếng Nga) là thế nào cái!

A = "здравствуйте" (Zờ đờ ras tờ vui tre)
Tiếng Nga là niềm mơ ước của lũ chúng tui đấy. Dạo đó chỉ đc học: Tiếng TQ, tiếng Nga (tiếng Anh ít học lắm và cũng ko đc ưa chuọng = tiếng Nga). Khi lên cấp 3, do trường sơ tán tứ tung nên tìm đc trường nào học trường đó, học phải trường dạy tiếng Trung, chán ko học đc, nên hết 1 học kỳ thì cậy cục xin chuyển sang trường có dạy tiêng Nga. Dù bị học sau 1 học kỳ nhưng chỉ sau 1,2 tháng tui đã vươn lên đứng đầu lớp về môn này, sau có vào dổi tuyến đi dự thi toàn tỉnh và đoạt giải. Tiếng Nga rất khó về ngữ pháp nhưng cũng rất hay, là ngôn ngữ của các đại văn hào, thi hào...! Sau này học ĐH, tài liệu kỹ thuật tiếng Nga cũng là cái ko thể thiếu!

165
Hồi em vào SG cho đến tám mấy, cơm nắm muối vừng là món đầu tay của các bác chuẩn bị đi phép Bắc. Sau này khoảng năm 90 ra Hà Nội lại thấy món này tái xuất giang hồ. Sài Gòn thì món khoai mỳ phổ biến hơn. Bây giờ cà pháo mắm tôm, thịt luộc, canh cua rau đay, bú ốc... là đặc sản.

166
Em nhớ nhất là món tóp mỡ xào rao muống, hồi nhỏ cứ nhà em có cái cặp lồng mỡ, có cả mỡ và tóp, khi nào mua rau muống về là xào với tóp mỡ, tỏi, thơm ngon vô cùng. Bây h toàn ăn dầu thực vật vừa nhạt toẹt chả có mùi vị gì.
Hôm nọ gấu đi làm bảo em đi chợ, em mua ngay mỡ gáy về rán lấy tóp.

Cô bán thịt hỏi : Mày mua rán tóp xào rau à,
Cu to : Ơ, sao u biết?
CBT : trông mày béo thế kia, chắc là khoái ăn mỡ hơn dầu, hồi nhỏ chắc mẹ mày cho mày ăn tóp mỡ chứ gì?
Cu to : Ơ, u tài thế.
CBT : Nhà tao thỉnh thoảng ông chồng cũng thèm ăn tóp mỡ, tao rán sẵn bỏ vào tủ lạnh, khi nào cần ăn lại lấy ra xào.

167
Hồi đó vé MB từ Hà Nội sang Mát chỉ bằng đúng một lố phấn con én mua tại VN, bán tại Mát. Năm 1986, em nhớ tiền mất giá nhanh đến nỗi 1 vé Sài Gòn - Hà Nội giá có 1500đồng, bằng đúng một gói ...bột ngọt. Em vừa ra HN thì giá vé tăng lên 6500đồng. Bà cụ xót tiền, chuyến vào nhờ người quen xin 2 suất đi máy bay quân sự, may cụ còn giữ tờ CM quân nhân hết hạn từ 8 năm trước. Có một điểm khá độc đáo đến giờ em vẫn thấy khiếp. Trên chuyến bay có một chị mang theo chiếc xe máy Peugoet, dựng đứng và cột sơ xài vào sàn máy bay. Đến nơi chị dắt xe xuống, leo lên nổ máy chạy tỉnh bơ. Nghĩa là chiếc xe còn xăng trong bình.

168
Năm 1986 em ra sân bay Nội bài tiễn ông anh sang nước Buôn Gà Ri học.Lần đầu tiên được trông thấy chiếc máy bay TU 154 của hàng Balcan Airlines. Phải nói là rất ấn tượng. Sân bay Nội bài ngày đó chủ yếu là máy bay của các nước XHCN đưa đón người VN sang Đông Âu học và lao động. Hải quan thì không có phòng cách ly mà chỉ chăng dây thừng ngăn cách. Các bác chuẩn bị xuất ngoại thì mặt mũi hớn hở vì thoát cảnh cơm độn. Trong vali của ai cũng có quần áo bò, áo băng đạn. Trên người các bác thì ít nhất là mặc hai bộ quần áo bò Thái (Jean). hải quan thì không cho mang quá 2 bộ Jean nên ai cũng tìm cách chạy chọt HQ.
Kỳ lạ nhất là máy bay không tự đi ra đường băng mà phải nhờ một chiếc máy kéo kéo ra. Lúc Máy bay cất cánh em tủi thân suýt khóc vì học dốt, thi không đủ điểm đi học nước ngoài!

169
Hehe, năm 1981, em 'vượt biên' từ nơi đang học đi chơi bằng hoả xa qua 1 loạt nước Romania, Hungaria, Slovakia, Séc (hồi đó vẫn còn là LBTiệp Khắc), Đông Đức, Ba Lan. Khi quay về mua vé máy bay Warsaw - Sofia mất có 15 Obama ! Do tiền BL dạo đó mất giá nặng. Mua quần áo chợ trời ở BL về BG bán sỉ cũng đc 1 ăn đôi, đủ tiền tàu xe ăn chơi nhảy múa!

170
Nhắc chuyện tiếng Nga em mới nhớ, hồi trước cứ con nhà cán bộ, nhất là bộ đội nữa thì không chạy đâu cho thoát khỏi lớp tiếng Nga. Em có con bạn thân cũng nhà bộ đội, vậy mà mẹ nó xin được vào học lớp tiếng Anh, em về khóc lóc bắt ông già đến gặp ông hiệu phó để xin chuyển lớp, nhưng ông hiệu phó còn nhỏ to với ông già em rằng mình là gia đình CM nòi nên để em đi theo lớp Nga cho có tương lai và đúng với định hướng GD, ui trời, đúng là sau 7 năm học tiếng Nga ở PTTH xong là vốn ngoại ngữ về âm luôn...nghĩ lại thấy còn ớn. Còn về chuyện đun nấu nữa, khu nhà em ai cũng xây 1 cái bể to bự chỉ để đựng...trấu, em là chuyên gia ịn trấu, để cái chai giữa bếp lò, bỏ trấu xung quanh rồi ịn thật mạnh tay, xoay xoay cái chai rồi rút ra là bắt đầu đun bếp, chỗ nào ai cho mùn cưa là các cháu đem bao đi hốt, bụi bay mịt mùng mà vui như Tết. Em thấy thời đó rau xanh gần như chỉ có rau muống là luôn hiện diện, đến nổi ba mẹ em phải nói dối là ăn rau muống nhiều để tóc mọc nhanh dài, ăn riết bón kinh niên luôn.

171
Em nhớ nhất là cái cảnh đi bắt dế trên phố. Mỗi tối, khi đèn đường bật lên là cả đám trong xóm tụm lại & ngóng lên bóng đèn cao áp. Hễ có con dế nào bay mỏi cánh đáp xuống đất là 4-5 thằng nhào lại chụp. Nhiều lúc vất vả lắm mới chụp được con dế, tới khi hé bàn tay ra xem thành quả thì gặp ngay bà dế mái, tức bỏ mịa.

172
Tự nhiên hôm nay ngồi ngẫm nghĩ , em thấy thời bao cấp mình làm được rất nhiều việc , mà việc nào cũng ít nhiều có trí tuệ , chứ không bị hàm lượng nhảm nhỉ , vô bổ và nhiều sai lầm ngây ngô hơi nhiều như chục năm vừa qua :
- Quấn biến thế 110-220 để xài bếp điện LX nguyên thuỷ
- Dùng động cơ 1 pha có vòng xuyến của Nga 220 , tính toán dỡ bớt dây xài 110 V làm quạt và cung cấp máy đuổi ruồi tua chậm cho hàng nước mía
- Tiện và chế mới Tuốc Năng quạt bàn.
- Ráp Radio xài Pin muối.
- Bắt chước ráp bộ tạo xung từ bình 12V cho đèn ống
- Tự làm thùng mát bằng khăn ướt bay hơi theo sách " Vạt lý vui " của Perenmann.
- Tự Học sửa TV thành công mỹ mãn , kiếm được tiền hẳn hoi mấy năm liền.
- Tìm hiểu được nhiều điều về xe gắn máy XHCN và Hon da
- Ráp bộ đổi tiếng TV coi đài Nga 6,5 Mhz tần số tiếng khi có trạm Hoa sen ở đường Mạc đĩnh chi.
- Quấn dây "Xuyệc " tăng điện thuộc lòng , có đèn báo và 6 cấp tăng điện.
- Rút căm xe , lộn xích , chế gôm thắng thượng thừa.
- Đóng đồ gỗ các lọai theo như cầu.
- Trồng rau sống các lọai , bón phân gà cho ơt hiểm, ủ giá bằng lá tre và gói bánh chưng không khuôn.
- Nấu ăn cơ bản , nấu ra mọi người ăn được.
- Tự chế máy chiếu phim Dia , máy phóng ảnh từ thấu kính cũ , ống nhòm một mắt có bội giác 25.
-Tự chế khung dây đồng hồ đo VOM và ráp mạch theo tính tóan riêng, tương đương U1 của TQ.
- Ráp Amplifie nhạc bằng sò chợ trời , mạch đẩy kéo hẳn hoi , sau này có IC thì chơi thêm cả Led nhấp nháy.
Đến khi đi làm thì còn phát huy nhiều thứ khác không nhớ xuể, có bằng khen cấp sở... Nói chung con người khi ấy dáng yêu và nhiệt tình quá.
Thời bao cấp có nhiều mặt cũng vui , các bác kể thành quả ra để cùng nhớ lại kỷ niệm đi nào.

173
Em có cảm giác là những chuyện về thời bao cấo trong chủ đề này đa số của các bác trong Miền nam. ít có chuyện của người ở MB. Mà ở MB thì những câu chuyện về thời kỳ này mới sâu đậm. Có lẽ là MB có ít nhất là hơn 30 năm (kể từ năm 1954 - 1986). Sau đó là bước vào thời kỳ N.V.L. Riêng em từ lúc sinh ra đời cho đến lúc trưởng thành thì được bao cấp trọn gói. Nhưng cái thú vị là em di chuyển nhiều nơi trên MB, ở những nơi mà so với HN thì còn khó khăn gấp vạn lần. Em đã sinh ra và học hết lớp 10 (như lớp 12 bi giờ) tại Vĩnh Phú (sau tách ra thành Vĩnh Phúc và Phú Thọ), quê hương của Bút Tre và Kim Ngọc. Hồi học lớp 5 (1978) em chứng kiến một cảnh hết sức thương tâm tại một vùng quê. Một bà mẹ có 3 đứa con nhưng không còn gì cho chúng ăn nên một tối đợi cho bọn nhỏ
ngủ bà ấy đun nước sôi tưới lên ba đứa để chúng chết và bà sẽ tự tử sau đó. Nhưng khi nước sôi chạm vào đứa nhỏ nhất nó thét lên làm hàng xóm xô lại và may mắn thay chúng đều sống sót. Mong sao sau này không bao giờ chúng ta còn phải quay lại thời kỳ như thế này.

174
Q=
Nước Nhà Còn Thiếu Dân Quân
Tại Sao Lại Phóng Thằng Tuân Lên Giời

(Nhà du hành vũ trụ Phạm Tuân)

A=
Phạm Tuân quê ở Thái Bình
Quê hương đói khổ dập rình ra đi
Anh vào bộ đội tức thì
Được trên ưu ái cho đi nước ngoài
Học hành thi thố bất tài
Được cái sức khoẻ bằng hai người thường
Vừa rồi vâng lệnh trung ương
Đi nhờ vũ trụ theo đường Liên Xô
Mang theo cái rổ thật to
Hèo hoa dâu đấy rắc cho nhiều vào
Tiếng Nga bập bõm mấy câu
Giữ mồm không nó tát đau thấy bà
Nhớ đừng sờ máy người ta
Ngồi đâu im đấy, cười cho nhiều vào
...
Dân còn ăn sắn, ăn mì
Bay lên vũ trụ làm gì hở Tuân???

175
Rổ rá, đồ nhựa từ trung tới cao cấp, bút bi Bến thành ... hàng hóa đua chen khoe sắc, khoe màu :



Bếp điện Liên-xô, bóng đèn, phích nước Rạng đông, mùa nào thức ấy, bao nhiêu là mặt hàng mô-đéc phong phú, ê hề, chả thiếu thức gì.



176
Các loại Dịch vụ cũng đầy đủ ngay trên vỉa hè : từ cắt tóc, cạo râu, cạo mặt, lấy ráy tai, xổ số kiến thiết thủ đô, trăm thứ bà rằn...tới đánh máy đủ mọi loại giấy tờ, thôi thì đủ cả, chả phải bước chân đi đâu xa quá nhà 100m.


Nếu chịu khó đi xa thêm chút thì cũng đầy đủ các cửa hàng đông vui sẵn sàng phục vụ "Vui lòng khách đến, Rầu lòng khách đi". Cửa hàng bách hóa xếp hàng tấp nập, không khí đông vui. Cửa hàng chất đốt (dầu lửa) số 12 bên cạnh cũng khí thế không kém. Xếp hàng trật tự mua vé vào Nhà hát lớn, thời buổi không thể tin được bố con nhà nào nên dắt xe cùng xếp hàng luôn. Bách hóa Tổng hợp trong thời gian Đại hội VI họp, một ĐH quan trọng đánh dấu con đường tất yếu và không thể thay đổi của VN là tiến thẳng lên CNXH, bỏ qua giai đoạn phát triển TBCN...

177
" Sanh Diên " của một trường ĐH thời bao cấp , nhìn ai cũng gầy ốm , không hề biết Bia hay Lẩu là gì !
May cái là đi học không mất tiền mà lại được nhà nước nuôi. Một tháng nhận được : Gạo 17 Kg , Thịt 400Gr , Đường 1Kg , tiền 35 VND năm 1981, nhu yếu phẩm khác như vải hay lốp xe đạp tính theo năm rồi tuỳ tiện mà chia nhau.

178
Nói đến thời bao cấp mà không nói đến chuyện hộ khẩu thì còn thiếu. Không biết HK nó là cái bùa gì mà bao nhiêu con người sung sướng cũng như khổ đau vì nó. Em không lấy được vợ HN cũng chỉ vì cái HK. Sau 15 năm ở lậu đến 1999 cuối cùng em cũng có cái HK HN vì thi được vào biên chế của một CQ TW ở HN.
Sau 3 năm thì em nhảy ra ngoài vào SG và lại là công dân không HK!

179
Năm 1984 thi trượt ĐH, nhà đông anh em mà anh nào cũng học ĐH ở HN nên bố mẹ em đuối quá không lo được thế là mỗi người trong gia đình tìm cách xoay sở. Mẹ em thì ra đầu đường chỗ chợ Hàng Xanh, cầu Giấy quạt bánh đa, luộc khoai, sắn..., các anh trai thì hai người học xong ban ngày thì sang Làng Vân, bắc Ninh mua rượu sắn đem về pha với nước máy đổ cho các quán cóc người ra dường làm nghề hàn dép. Chị gái làm GV thì cuốn thuốc lá và cuốn pháo. Em thì xách đồ nghề ra vá bơm xe đầu đường...
Thế mà giờ đây 20 năm đã trôi qua. Bố mẹ em bây giờ rất hãnh diện vì những người con của mình không ai bị thất học. Nhìn lớp trẻ bây giờ nhiều người sướng quá, mọi thừ đều có dễ dàng vì thế nên không biết giá trị của đồng tiền vì thế easy come easy go!

180
Ôi! Bác làm em nhớ đến chuyện ngày xưa quá... 20 tết em đến tất niên ở nhà thầy cũ, đã gần đến giờ rồi mà phong pháo vẫn còn ẩm quá, phần vì cô giục nữa, thế là hai thầy trò lấy cái tấm dần nồi cơm đặt lên bếp than, rồi sau đó hì hục ngồi hông phong pháo, ngờ đâu lữa nóng quá làm nó nổ tan xác ngay trên bếp. Vậy mà hai thầy trò nhìn nhau cười nắc nẻ, còn bảo nhau đấy là ông táo cười trước khi về trời báo cáo. Vui phết, giờ thì Thầy đã không còn, nhưng em vẫn nhớ mãi kỷ niệm này... Thời bao cấp so với bây giờ thì thiếu thốn đủ thứ, nhưng theo thiển ý của riêng em là có một thứ mà có lẽ nó đầy đủ hơn so với bây giờ, đó là tình người. Cũng có thể do sự thiếu thốn ấy mà con người trở nên gần gũi, cùng sẻ chia và đùm bọc với nhau hơn chăng... Ôi! Em lan man quá phải không các bác...
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa

Trăm Năm Trong Cõi Người Ta
Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi
Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa
Chõ Mồm Một Tí Nói
Đùa Ace Ơi!
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
2 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
nam_hoa1 (14-06-2013), ThinhVuongVu (18-06-2013)
  #10  
Cũ 17-06-2013, 21:07
ke vo danh's Avatar
ke vo danh ke vo danh vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Tem Sống
 
Ngày tham gia: 15-09-2009
Bài Viết : 928
Cảm ơn: 33
Đã được cảm ơn 6,529 lần trong 937 Bài
Mặc định

Anh HanParis (và riêng những bạn khác đang ở Việt Nam), nếu được, nên tìm đọc "Chuyện thời bao cấp" (1&2), của nhiều tác giả và do nhà xuất bản Thông Tấn phát hành vào năm 2011.

Trích một đoạn trong "Lời nhà xuất bản" như sau:

- "... Cuốn sách là tập hợp các bài viết của một số tác giả kể lại những câu chuyện chân thực về những khó khăn, thiếu thốn, tình trạng khan hiếm hàng hóa, lương thực, thực phẩm cùng các nhu yếu phẩm thiết yếu của đời sống con người và những tư duy, suy nghĩ, mong ước rất giản dị của mọi người thời kỳ trước Đổi Mới (1986) khi mà đất nước ta còn duy trì cơ chế kinh tế kế hoạch hóa tập trung quan liêu, bao cấp. Thời kỳ đó mọi nhu yếu phẩm cần thiết đều phải phân phối theo chế độ tem phiếu và chúng ta vẫn gọi là 'thời kỳ bao cấp'..."
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
2 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn ke vo danh vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
HanParis (18-06-2013), nam_hoa1 (23-06-2013)
Trả lời

Công Cụ
Hiển Thị Bài

Quyền hạn của Bạn trong mục này
You may not post new threads
You may not post replies
You may not post attachments
You may not edit your posts

BB code đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến:

Những Đề tài tương tự
Ðề Tài Người Tạo Đề Tài
Chuyên Mục
Trả Lời Bài Mới Nhất
'Tứ Đại Đỉnh Đèo' Huyền Thoại Tây Bắc HanParis Nước Việt mến yêu 0 24-06-2013 15:31
Thẻ điện thoại Việt Nam. duca Thẻ điện thoại (Phonecard) 4 09-06-2013 22:55
Thẻ Điện Thoại Gốc Pháp HanParis Thẻ điện thoại (Phonecard) 1 09-06-2013 08:55
Điện thoại hay A.T.M? hichi Thẻ điện thoại (Phonecard) 3 28-12-2009 14:38
Huyền thoại về những quái vật biển xihuan Thiên nhiên - Động vật - Thực vật 2 10-04-2009 17:26



©2007-2024 Diễn đàn Viet Stamp
Cơ quan chủ quản: Câu lạc bộ sưu tập tem Viet Stamp (VSC)
Giấy xác nhận cung cấp dịch vụ mạng xã hội trực tuyến số 87/GXN-TTĐT
do Cục Quản lý phát thanh, truyền hình và thông tin điện tử cấp ngày 31-08-2011
Chịu trách nhiệm chính: Ông Hoàng Anh Thi - Chủ nhiệm VSC
Bản quyền thuộc VSC. Địa chỉ: 2/47 Phan Thúc Duyện, Phường 4, Quận Tân Bình, TP. Hồ Chí Minh, Việt Nam.
Điện thoại: (08) 38111467 – Website: vietstamp.net.vn – Email: vietstamp.net@gmail.com – Hotline: 0918 636 791
Vui lòng ghi rõ nguồn “Viet Stamp” khi phát hành lại thông tin từ diễn đàn này.
--------------------
Mã nguồn: vBulletin v3.8.3 & Copyright © 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.
Diễn đàn Viet Stamp có giấy phép sử dụng từ Jelsoft Enterprises Ltd.