Xem riêng 01 Bài
  #3  
Cũ 17-11-2009, 03:08
dammanh's Avatar
dammanh dammanh vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Ủy viên Ban Nghiệp vụ - Phong trào - CLB VIET STAMP
 
Ngày tham gia: 15-09-2008
Đến từ: Ba Lan
Bài Viết : 2,295
Cảm ơn: 10,122
Đã được cảm ơn 21,854 lần trong 2,315 Bài
Mặc định

To hatde:Cám ơn hatde nhiều về những điều tốt đẹp cháu viết về người cha kính yêu của chú và những điều cháu kỳ vọng ở chú.Tất cả điều đó cho chú thấy trách nhiệm của mình càng nặng nề hơn và phải phấn đấu không ngừng
To bac kimma:Cái quý nhất mà cha của dammanh để lại không phải là 2 valy hay các collection tem mà là...
xin giới thiệu với các bạn một trích đoạn trong cuôn tự sự của dammanh. Có gì ngây ngô mong các bạn lượng thứ
KỶ NIÊM VỀ NGƯỜI CHA
5. GIÁ TRỊ CỦA 1 BỘ SƯU TẬP VÀ KHÓ KHĂN CỦA CÁC NHÀ SƯU TẦM Ở MIỀN BẮC VN (bộ sưu tập giá 200 đồng).
Ngày 5/8/1964 thế giới chứng kiến sự leo thang chiến tranh của đế quốc mỹ,bằng sự kiện VỊNH BẮC BỘ.Người dân miền bắc VN lại bắt đầu một cuộc sống mới,thanh niên,thậm chí cả nữ thanh niên cũng lên đường ra tiền tuyến,ở địa phương lực lượng chủ chốt là phụ nũ và các người già.Những ai ở thành phố,gần quốc lộ,gần các nhà máy,các đầu mối giao thông,các bệnh viện,trường học và các cơ quan nhà nước đều phải đi sơ tán về vùng quê .Anh em chúng tôi cũng vậy,đi sơ tán ra ngoại thành HÀ NỘI,về xã THANH LONG, HÀ ĐÔNG ven sông hồng,về DÂU KEO, rồi về YÊN MỸ HƯNG YÊN v,v..Lúc này ai còn nghĩ sưu tầm tem nữa?!Bố tôi được quyết định biệt phái lên dậy học ở trường NGÔ GIA TỰ,xã XUÂN HÒA,huyện LẬP THẠCH VĨNH PHÚ.Nhưng lấy gì để cả gia đình với 6 đứa con sinh sống.Bố tôi quyết định bán bộ sưu tập quý giá nhất của mình,đó là collection VN gồm toàn bộ tem sống,tem dị bản và một số tem quý khác với giá 200 đồng VN,nhưng cũng đủ mua một ngôi nhà 3 gian 1 trái và nửa quả đồi để tăng gia trồng trọt.
Đây là thời kỳ vất vả nhất của chúng tôi,nhưng cũng là thời kỳ HẠNH PHÚC nhất của gia đình chúng tôi,vì cả gia đình đoàn tụ (1965-1966),sau đó 1967 gia đinh tôi thường chia đôi, nửa sống với mẹ,nửa sống với bố,rồi đến 1970 khi anh trai tôi đi bộ đội,gia đình tôi không được sum họp đến năm 1980.Trong 2 năm 1965-1966,tôi làm đủ mọi việc từ trồng sắn,trồng khoai,trồng rau như su hào bắp cải,cà chua bí bầu v.v..chăn nuôi gà ngan ngỗng lợn,chỉ thiếu bò và trâu chưa nuôi thôi !.đây là thời kỳ HẠNH PHÚC NHẤT CỦA TÔI.Tôi còn nhớ sáng đi học,chiều tăng gia,tối đốt đèn dầu lên học và trước khi đi ngủ cả nhà nằm nghe bố tôi kể chuyện lịch sử và chuyện kiếm hiệp,tôi lại lạc vào một thế giới tưởng tượng đầy thú vị với những nhân vật như HOÀNG GIANG NỮ HIỆP,HẮC Y HIỆP SỸ,THIÊN SƠN PHU TỬ v.v..Cuộc sống tuy vất vả nhưng vui vô cùng,chiều chiều trong áng mây hồng hay mây ngũ sắc,tôi và em gái tôi đi tắt qua một cánh đòng,để đến một con đường đất đỏ đi lên nơi gọi là THEN (có ngĩa là trời) đón mẹ tôi đi làm về.Tôi không thể quên được trong áng hoàng hôn,giữa một vùng đồi núi bao la mẹ tôi xuất hiện đi trên 1 chiếc xe đạp peugeur,món quà bố tôi tặng mẹ,khi mẹ tôi đi làm vào năm 1962.Mẹ xuất hiện như một thiên thần và tôi với em gái tôi luôn cãi nhau tranh ai là người nhìn thấy mẹ trước.đến khi đón mẹ,tôi có nhiệm vụ dắt xe qua các ruộng sắn khoai còn em tôi xách túi và ríu rít kể chuyện với mẹ tôi.về đến nhà tôi lau xe còn em tôi lấy nước để mẹ tôi rửa mặt.Với anh trai kề trên tôi,chúng tôi thường đi mò cua,bắt cá,băt ếch v.v..
Bố tôi phân công rất rõ ràng:hai anh lớn phải học,anh trên tôi và tôi cùng bố tôi tăng gia trồng trọt,chị tôi và em gái tôi dọn dẹp nhà cửa và nấu ăn.Để tránh các con thiếu hụt tri thức,bố tôi đạp xe hàng chục km đến thư viên xã mượn sách chuyện,sách phổ biến khoa học cho chúng tôi đọc.Cụ về tận Hanoi đèo cả 1 bản đồ thế giới mang lên và treo trên vách đát rồi đề ra cách đố tên các nước,thủ đô,sông ngòi,núi biển .v..v.Có 3 sự kiện mà tôi nhớ mãi,thậm chí định hình một phần tính cách của tôi!
-Em gái tôi rất yêu quý bố tôi và tính cũng giống bố tôi, cứng rắn, quyết tâm và quyết liệt.Còn tôi lại giống mẹ tôi,tuy nghịch ngợm nhưng đa cảm,dễ xúc động .Em tôi biêt bố tôi thích ăn khoai lang nướng,nhất là khoai bở đỗ,ruột vàng như đỗ xanh đồ chín. Một hôm em tôi đưa lên mời bố tôi một củ khoai nướng thơm phưng phức,lại đúng là khoai bở đỗ và nói: Con mót được ngoài ruộng khoai HTX đã thu hoạch” Tôi nghĩ bố tôi sẽ rất vui,nhưng không ngờ cụ sa xầm nét mặt và cầm củ khoai vứt ra sân,tôi đứng đó chứng kiến mà bàng hoàng,còn em tôi đứng chết lặng,lúc đó cụ mới ôn tồn nói:
BỐ RẤT THÍCH ĂN KHOAI BỞ ĐỖ NƯỚNG,NHƯNG BỐ KHÔNG ĂN KHOAI CON ĐÀO TRỘM.ĐÓI CHO SẠCH,RÁCH CHO THƠM CON Ạ! Bố tôi đã dậy cho chúng tôi không đươc ăn căp của người khác,dù một củ khoai và đừng bao giờ nói dối.
-Có một lần tưới rau buổi sáng cùng với cụ,bỗng cụ nói tôi nhổ 5 củ su hào bé tý lên đẻ chị tôi làm nhân bánh sắn (hồi đó chị tôi hay dùng xu hào thái chỉ rồi xào với trứng gà làm nhân bánh sắn để ăn sáng)Tôi rất ngạc nhiên vì su hào còn rất bé,chỉ to hơn quả quit môt tý,và mắt trợn tròn nhìn bố tôi và hỏi:”sao su hào còn nhỏ thế mà đã ăn?” Bố tôi nói nhỏ như chỉ muốn nói với riêng tôi:LÚC NÀY SU HÀO NON,ĂN NGON NHẤT,ĐẾN KHI TO THÌ NGOÀI CHỢ BÁN ĐẦY VÀ RẺ.CON THẤY NÔNG DÂN KHỔ CHỈ TOÀN ĂN GÀ RÙ THÔI,VÌ KHI GÀ MÁI TƠ HAY GÀ TRỐNG TROAI LẠI TIẾC KHÔNG ĂN.Đó là bài học hãy nắm bắt thời cơ và chớp lấy cơ hội.Chỉ tiếc trong cuộc đời đã nhiều lân tôi không làm được như ý cụ mong muốn.
-Tôi còn nhớ vào một buổi sáng đep trời,nhưng thời kỳ đó,đẹp trời lại thường báo đến tai họa,vì máy bay MỸ sẽ băn phá ác liệt.lúc đó vào khoảng 9 h sáng,tôi đang quét nhà thì đột nhiên có tiếng gầm rú của máy bay MỸ,tôi nhìn ra cửa thấy 1 chiếc máy bay F105D bay cực thấp,tôi còn nhìn thấy tên phi công đàu lăc lăc và hình như nó cũng nhìn thấy chúng tôi.Đúng lúc đó bố tôi đè tôi xuống và cụ nằm che cho tôi,máy bay vụt bay qua,chắc nó đi ném bom ở đâu về nên bay qua đó hêt bom đạn,không thì hai bố con tôi lĩnh đủ.Sau đó trời lại trở lại yên tĩnh,chỉ có đàn gà là xáo xác và gà mẹ đang điểm lại số con vì nó tưởng là quạ,diều hâu.Đó là giây phút tôi cảm nhận được tình PHỤ TỬ,và tôi tự hào có 1 người bố dũng cảm va nhanh nhạy vô cùng.
Cụ đã dạy cho chúng tôi là phải biết sống TRUNG THỰC,phải biết CHỚP THỜI CƠ,phải dám HY SINH vì người khác, nhất là người ruột thịt.Suy diễn ra phải có trách nhiệm và coi tài sản của người khác quý trọng như tài sản của mình.Phải nói tôi có tính hay lo xa,nên đến nay vẫn rất ân hận nhiều lúc không làm được như ý cụ mong muốn,như CHỚP THỜI CƠ.Nhưng đặc tính trung thực đã giúp tôi rất nhiều khi vượt qua các thử thách mà người đời thách đố mình,đó là một nhân tố căn bản,nên trong cuộc phiêu lưu nơi đất khách nhiều lần vấp ngã đã có những người bạn tốt nâng tôi dạy..
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
26 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn dammanh vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
Đêm Đông (17-11-2009), Bảo Khánh (27-10-2010), Cồ Việt (17-11-2009), chie (17-11-2009), chienbinh (17-11-2009), Dat_stamp (08-10-2011), hat_de (17-11-2009), hienthuong (17-11-2009), huuhuetran (17-11-2009), kimma (17-11-2009), kuro_shiro (17-11-2009), manh thuong (17-11-2009), man_nguyen_1996 (16-01-2010), nam_hoa1 (23-05-2010), Ng.H.Thanh (17-11-2009), nguyenhuudinhue (10-12-2013), nino huynh (27-11-2011), open (17-11-2009), Poetry (18-11-2009), socolacandy70 (09-01-2010), temhp88 (22-05-2012), thanhtruc (12-01-2013), Tien (18-11-2009), tiny (31-01-2010), trithuc_nguyen (17-11-2009), tugiaban (24-10-2010)