Họa sĩ
Victor Tardieu khi là giám đốc và giảng sư của
Trường Cao Đẳng Mỹ Thuật Đông Dương (bây giờ là
Cao đẳng Mỹ thuật Hà Nội), đã mang một cách nhìn hoàn toàn mới lạ và đầy sáng tạo về hội họa tới cho sinh viên Việt Nam. Sự sáng tạo khi đó của nghệ sĩ Việt Nam, có thể nói là hoàn toàn bị giới hạn...sau lũy tre làng: Không xa hơn các tác phẩm khắc gỗ Đông Hồ, hoặc tranh Hàng Trống. Họa sĩ khi đó chỉ sáng tác bằng...trí tưởng tượng và cọ vẽ là bút lông! Vì thế, hoàn toàn không có chuyện là có những người mẫu cho họa sĩ.
Bằng nhiệt tâm và yêm mến nghệ thuật, họa sư đã khuyến khích các sinh viên mỹ thuật Việt Nam khi đó hãy tìm một hướng đi mới cho riêng mình. Dựa vào những kỹ thuật Tây phương, nhưng đừng quên bản sắc của nền văn hóa truyền thống. Nhờ sự chỉ dậy tận tâm và những khuyến khích, theo sát học trò mình, mà ông đã như một thanh đòn bẩy, đưa lên đỉnh cao của họi họa Việt Nam những tên tuổi như: Nguyễn Phan Chánh đặc sắc về tranh lụa; Tô Ngọc Vân sở trường về sơn dầu...Cái thần của Victor Tardieu là gạch nối cho sự kết hợp Đông - Tây trong hội họa của Việt Nam khi đó.
Dưới đây là hai tác phẩm khác của Vĩctor Tardieu:
("Buổi chợ bên sông" / 1924)
("Tình Mẫu Tử" / 1925)