Xem riêng 01 Bài
  #3  
Cũ 07-12-2009, 02:02
ke vo danh's Avatar
ke vo danh ke vo danh vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Tem Sống
 
Ngày tham gia: 15-09-2009
Bài Viết : 928
Cảm ơn: 33
Đã được cảm ơn 6,529 lần trong 937 Bài
Mặc định Yêu ?! (Mathilde Tuyet Tran)

Vai trò của người đàn ông trong gia đình, nếu họ không phải hay không còn trong địa vị chủ chốt kiếm cơm để nuôi cả gia đình, đứng về phương diện tự thân vận động trong sinh hoạt đời sống hàng ngày mà nói, thì thua kém vai trò của người phụ nữ rất xa. Không phải không có những người đàn ông có khả năng sống một mình, lại nuôi thêm bố mẹ già hay đàn con thơ, nhưng nếu họ không có thêm bàn tay phụ nữ qua mọi hình thức khác, thuê người ăn kẻ ở chẳng hạn, thì họ khó có thể „cầm cự“ tình trạng sống như thế lâu dài. Ai đi chợ, ai nấu ăn, ai giặt dũ, ai quét dọn nhà cửa ngăn nắp sạch sẽ, ai chăm sóc người già ỉa đái trong quần môĩ ngày, ai chăm con trẻ, ai lo cho chúng nó đến trường, ai kiểm soát bài vở, ai chạy thầy thuốc thang, ai nuôi bệnh, ai nghe những lời than van, ai an ủi những khi cần thiết…?

Một người phụ nữ bình thường, trí thức hay không trí thức, cũng không phải không có những trường hợp ngoại lệ, biết trách nhiệm của mình và có tình thương, như là có trăm tay trăm chân, lao động suốt ngày để phục vụ và nhiều khi quên cả thân mình. Vì thế, cái câu „nhất nam viết hữu thập nữ viết vô“ là sai trái và chỉ đúng trong một chiều duy nhất, „nhất nam viết hữu“ là khi người đàn ông có khả năng „ràng buộc“ môt người phụ nữ qua hôn nhân, đem một người phụ nữ trong một gia đình khác về trong gia đình mình để có một „lao động phục vụ“ dưới danh nghĩa „làm dâu, báo hiếu“ cho cha mẹ mình và cho cha mẹ chồng của mình, bởi thế mới tiếp theo cái vế thứ hai „thập nữ viết vô“, con gái mình là con nhà người, đẻ con gái là nhà vô phúc. Người đàn ông sử dụng cái vỏ đạo đức để có nhân công lao động suốt đời không công một cách gọi là danh chính ngôn thuận.

Người phụ nữ, người vợ, bị đội cái mũ làm dâu báo hiếu ấy, là mắc cái bẫy tình cảm, hễ thương chồng là phải thương hết cả gia đình nhà chồng, cho dù trăm cay ngàn đắng, bị dồn vào chân tường, em không thương gia đình tôi là em không thương tôi.

Không phải tôi kêu gọi hất hủi người già và trẻ con đâu, hàng xóm có cần thì cũng phải giúp, huống hồ như người trong gia đình, nhưng cần thiết rằng, phải phân biệt rõ ràng chỗ đứng của mình trong gia đình, để trở lại tản mạn về cái chữ „yêu“, yêu một người là gì, mà cái yêu ấy nó đem cuộc đời một người phụ nữ rẽ vào một hướng khác.

Xã hội Âu châu hiện nay đang thoái hóa trên lãnh vực tình cảm, các phương tiện truyền thông đưa thế hệ trẻ vào cái định nghĩa đặt tình yêu ngang hàng với tình dục, và ngang hàng với lợi nhuận. Porno ? Ja, bitte ! und mehr ! Làm thế nào để có khoái cảm tột bực và thường xuyên, một câu hỏi then chốt, với trăm ngàn „mưu kế“, nào là tạo không khí lãng mạn, đốt đèn cầy, cắm hoa, uống sâm banh (champagne), nào là mặc quần áo lót „sexy“ kích thích sự tưởng tượng, nào là cùng nhau xem video dâm dục rồi bắt chước như thế, đủ mọi trò chơi, đủ mọi kiểu, chạy theo các thị hiếu thương mại được quảng cáo nhan nhản hàng ngày. Người Á châu, tuy rằng một thành phần cũng biết hưởng thụ như ai, hoặc hơn cả ai, nhưng ít ra, cũng còn vướng bận trong một chiều hướng suy nghĩ đúng đắn hơn, trong tình yêu có tình dục, nhưng phải có tình yêu. Ai đã từng có giai đoạn tiêu thụ porno, sẽ phải nhận ra rằng, những trò chơi tình dục có tính cách máy móc, chỉ là máy móc, hoặc không đem lại kết quả như mong muốn, hoặc không bền, cái vòng xoắn tìm khoái cảm cứ xoáy lên cao mãi, không khi nào thỏa mãn.

Nhưng yêu là gì ? để gắn đời mình với đời một người khác, để lấy đời người khác làm đời của mình ?

Đến đây, tôi khiêu khích bạn đọc bài này với câu trả lời như sau: Thật ra, mình chẳng yêu ai, mình chỉ yêu mình, nôm na là như thế. Trong tình yêu, có cho thì có nhận. Ai cho rằng, mình chỉ cho chứ không nhận, là không thật.

Người phụ nữ lấy chồng, còn hơn là không chồng, hoặc không chấp nhận „bị“ ly dị, vì sẽ bị mang tai tiếng, muốn lập cuộc đời ở phương xa vì mưu toan sinh kế sẽ khá hơn, muốn đem lại ổn định về địa vị xã hội, kinh tế cho mình và cho con mình…đạt được những mục đích ấy là đã „nhận“, giống y hệt như người đàn ông đã nhận, khi được tiếng tốt, cưới vợ, có con, làm tròn bổn phận và trách nhiệm bảo đảm đời sống gia đình.

(Tiếp)
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
4 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn ke vo danh vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
chienbinh (07-12-2009), hat_de (07-12-2009), manh thuong (07-12-2009), Tien (09-12-2009)