Xem riêng 01 Bài
  #254  
Cũ 06-11-2019, 13:08
Nguyễn Thành Sáng's Avatar
Nguyễn Thành Sáng Nguyễn Thành Sáng vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Tem Không Răng
 
Ngày tham gia: 22-01-2016
Bài Viết : 2,378
Cảm ơn: 1
Đã được cảm ơn 515 lần trong 350 Bài
Mặc định Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (254)



Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (254)

Khi Nào Trọn Mơ

(Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội)

Trời giáng cung trầm điệp sấm SUÔNG
Gió LUỒN mây DẠT NÁT tâm buông
Vạc sành gọi bạn thêm da DIẾT
Mắt BIẾC suy tư đọng giọt buồn

Chàng hỡi! Phương trời cảm vấn VƯƠNG
Nhớ THƯƠNG say ĐẮM LẮM sầu tương
Đèn khuya leo lét hoài thao THỨC
Day DỨT nợ duyên nhuốm đoạn trường

Chàng hỡi! Chẳng sao dỗ giấc NỒNG
Cõi LÒNG vàng VÕ NGÕ phòng không
Trần tình lận đận, đâu là NẺO
Thắt THẺO ruột gan, khổ chất chồng

Chàng hỡi! Quả hồng quá mỏng MANH
Tình XANH trao HẾT KẾT duyên lành
Mà sao nghịch cảnh hoài đeo ĐUỔI
Gần CUỐI cuộc đời, bến lạnh tanh

Chàng hỡi! Khi nào hội ngộ NHAU
Giọt CHÂU khỏi RỚT BỚT ưu sầu
Chuỗi dài mòn mỏi, bầu yên LẶNG
Trống VẮNG nỗi niềm, chàng biết đâu!

Chàng hỡi! Khi nào trọn giấc MƠ
Đôi BỜ nguyện ƯỚC MƯỢT đường tơ
Không đơn gối lẻ, tim khao KHÁT
Khúc HÁT tương tư mãi vật vờ

Chàng hỡi! Khi nào cùng ngắm SAO
Tình TRAO thắm THIẾT MIẾT dâng trào
Đêm trăng xướng hoạ, hoà âm HƯỞNG
Ý TƯỞNG thiếp chàng quyện đỉnh cao

Chàng hỡi! Khi nào hết lá LAY
Trang ĐÀI nho NHÃ ĐÃ sum vầy
Túp lều vang tiếng cười con TRẺ
Hoạ VẼ bức tranh tuyệt mỹ này!


July 22, 2018
Tam Muội


Khuây Khỏa Kiếp Phù Sinh

(Họa lại thơ liên vần – Tác Giả Tam Muội)

Bảng lảng hoàng hôn phủ sắc mờ
Thẫn thờ hướng vọng ngóng xa lơ
Lâng lâng nhung nhớ ngàn da diết
Nào biết làm sao hết đợi chờ!

Nàng ơi! Thắm thoát mấy trăng qua
Êm ả tình duyên quyện ráng tà
Ước hẹn sum vầy sâu khắc đậm
Âm thầm giữ kín giữa lòng ta

Nàng ơi! Tha thiết biết bao nhiêu
Lại trĩu sầu đan máng bóng chiều
Nhìn áng mây trời trôi diệu vợi
Ngậm ngùi, héo hắt dạ liêu xiêu

Nàng ơi! Canh cánh mãi trong tim
Lưu luyến mênh mang đắng nỗi niềm
Vàng võ thu hình ôm vắng lặng
Bâng khuâng khắc khoải trải canh đêm

Nàng ơi! Có hiểu thế hay không
Rên rống đau thương cuốn thả dòng
Lờ lững vật vờ về khuất tận
Rồi tan loãng mất dưới mênh mông

Nàng ơi! Hãy khóc thật nhiều đi
Bởi chỉ còn đây rải chút gì
Le lói lặn tàn sau vách núi
Và rồi chìm mất chẳng còn chi

Nàng ơi! Cõi ấy vẫn nơi kia
Bốn phía hương hoa phả lối về
Một kiếp phù sinh ngày dứt trả
Cây đa bến cũ đợi câu thề

Nàng ơi! Giờ sát lại gần đây
Để trái yêu đương hưởng phút nầy
Tiếng nhạc, cung đàn loang viễn mông
Ru hồn hai đứa đỉnh mơ say…


23/7/2018
Nguyễn Thành Sáng
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này