Trước 1975, điện thoại có ở các cơ quan chính quyền, quân đội... rất thưa thớt trong dân chúng và chỉ phát triển ở các thành phố , thị xã lớn .Người dân từ thành thị muốn liên hệ với thân nhân ở nông thôn xa xôi hoặc ngược lại , khi gia đình có việc khẩn cấp muốn thông tin liên lạc với nhau chỉ có một cách duy nhất là dùng điện tín mà thôi
Phương tiện này phục vụ nhanh , nhưng giá đắt hơn thư từ nhiều lần. Ngành bưu điện tính tiền trên từng mẫu tự khi gửi .Cho nên người nghèo hay khi không cần gấp người ta không dùng đến
Nhưng đôi khi do nhà dân quá xa bưu cục chính và đường đi khó khăn điện tín tới tay người dân thêm vài ngày nữa .Cách đọc điện tín chính xác và rõ ràng nhờ nhân viên phát điện tín chứ không là rất nhức đầu và phải mò đoán
Đến đầu thập niên 1990 MCC, Phonelink, Saigon Epro, Saigon ABC và Nhắn tin Việt Nam ra đời . ( máy nhắn tin qua tổng đài ) thì dịch vụ điện tín bị giảm mạnh và mất hẳn sau 2004
Điện tín có thể xem là 1 phần của bưu chính viễn thông
|